Chương 540:
Lúc đầu toàn là những vai phụ, Tống Ân ngồi bên cạnh Ada, Ada liên tục hỏi cô có ân oán gì với Lê Tiến Minh. Tống Ân không chịu nói gì, chỉ là giả vờ nghiêm túc xem mọi người thử vai. Lê Tiến Minh thỉnh thoảng lại hướng ánh mắt đến cô.
Trong phòng này có rất nhiều nam minh, bọn họ đều rất xuất chúng nhưng so thế nào cũng không bằng được Lê Tiến Minh đang ngồi ở kia. Mặc dù là vậy thì Tống Ân cũng thật chán ghét.
Không hề muốn nghĩ tới.
“Hỏi cô là có chuyện gì lại không nói, mắt thì nhìn chằm chằm vào Lê Tiến Minh, cô thích người ta rồi sao?” Tống Ân vội lắc đầu, kiên quyết phản đối: “Không có đâu, tôi chỉ thấy anh ta có chút quen mắt. Nhưng nghĩ lại thì không phải, tôi chưa từng gặp qua”
“Cô thấy quen cũng không có gì lạ, anh ta thường xuyên xuất hiện ở trên báo Tài chính và Kinh tế, chắc là cô từng thấy qua” Báo tài chính và kinh tế? Cô trước giờ chưa từng đọc lại báo đó.
“Tống Ân, kế tiếp là tới cô rồi.
Chuẩn bị tinh thần đi” Tống Ân gật đầu.
Bước lên cùng cô lần này còn có Đặng Tư Ngữ, cô vừa biết cô ta là con gái ruột của một nhà đầu tư khác, lần này cô ta đầu tư vào phim để muốn một vai phụ có nhiều đất diện, cũng coi như chính thức ra mắt.
“Trong kịch bản có một cảnh 8 rất đặc sắc, chính là cảnh của hai người là một cảnh tát bộc lộ được cảm xúc chân thật cũng như diễn xuất. Hãy diễn cảnh đó”
– Đạo diễn nói.
Đặng Tư Ngữ ngay lập tức nở nụ cười: “Tốt quá đạo diễn. Cảnh đó cũng là cảnh tôi thích nhất.” Ada cau mày, lập tức đứng lên nói: “Một lát nữa Tống Ân còn có công tác, nếu mặt bị đỏ thì thật sự không được”
“Tôi biết chứ nhưng đừng quá lo, cảnh này là cảnh thể hiện được nhiều diễn xuất. Chỉ cần Tống Ân làm tốt, vai diễn này sẽ của cô ấy”
– Đạo diễn nói.
“Tôi sẽ diễn”
– Tống Ân không do dự.
Trợ lý đạo diễn hộ “Bắt đầư’, hai người tiến ra giữa phòng, chưa kịp hiểu chuyện gì mọi nghe đã nghe một tiếng “Chát! thật lớn. Đặng Tư Ngữ không chút ngần ngại tát vào mặt Tống Ân.
Ngay lúc đó, tất cả mọi người đều bàng hoàng và hít thở không thông. Cả căn phòng yên lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi trên mặt đất.
Đặng Tư Ngữ cố ý trút giận, lực tay không hề nhẹ, vừa tát xong, mặt trái của Tống Ân lập tức đỏ bừng lên. Chưa kể đạo diễn đã nhắc nhở cô ấy không được đánh trước, dù có đánh thì diễn viên thường diễn cũng biết cân đo đong đếm, không bao giờ tát rắn như Vậy.
Đột nhiên, Ada và Vu Thanh đã đứng dậy, đạo diễn định hô “Cắt”, nhưng Lê Tiến Minh đã đưa tay ra để ngăn lại.
Mặc dù anh cũng cảm thấy cái tát đó rất đau nhưng anh thực sự muốn xem kỹ năng diễn xuất và sự chuyên nghiệp của Tống Ân. Nếu cô không thể chịu được một cái tát, cô đừng mong làm nữ chính.
Tống Ân rất chuyên nghiệp, không dừng lại vì cái tát bất ngờ này, sự khoan dung và thông cảm dành cho đối phương dần dần biến thành sự tức giận và thù hận, cô thực hiện mọi cảm xúc trong kịch bản đều đúng.
Tại hiện trường, mọi người đều rất hài lòng, ngay cả Đặng Tư Ngữ cũng bị cô làm cho bất ngờ. Vốn dĩ cô còn tưởng Tống Ân là một diễn viên vô dụng nhưng không ngờ chuyên môn của cô lại hơn hẳn Đặng Tư Ngữ.
Ánh mắt của Lê Tiến Minh lưu lại trên mặt Tống Ân một lúc lâu mà không dứt ra được. Không ngờ người phụ nữ này vẫn còn chút sức lực.
“Đạo diễn, tôi hy vọng được làm lại!”
– Đặng Tư Ngữ đột nhiên cao giọng.
“Tôi nghĩ tôi đã thể hiện không tốt đạo diễn có thể cho tôi làm lại được không?