Đột nhiên quay đầu nhìn về phía màn hình chiếu thì bắt gặp ánh mắt hắn đang nhìn về phía cô.
Sao có thể kiêu ngạo và sắc sảo đến thế. Đứng trước hàng trăm người mà dường như đôi đồng tử chẳng hề tỏ ra vẻ sợ hãi, nó phẳng lặng như một mặt băng cứng cáp.
Lam Du đỏ mặt, động tác dần ngượng đến người ngoài nhìn vào cũng có thể nhận ra.
Tuy vậy nhưng cô cũng không chắc chắn rằng là hắn đang nhìn mình, vì những cô gái xung quanh đều tự nhận rằng Kiều Hiển Nông đang nhìn họ.
Hắn thấy Lam Du xấu hổ như vậy càng làm ra vẻ thích thú, nụ cười bất giác hiện trên môi!
Kỳ thực, cô cũng chẳng mấy hứng thú với những buổi tiệc như thế này. Đặc biệt là các thiết bị về trí tuệ nhân tạo và công nghệ thông tin.
Nó thật sự nhàm chán!
Thay vào đó, cô nàng lại thiên về thiết kế hơn.
Buổi dạ tiệc hôm nay tất cả đều được phát trực tiếp trên cả nước vì thế nên nhìn chung mọi người đều khá cứng nhắc, nói đúng hơn là GIẢ TẠO.
...
"Rẹt... rẹt... rẹt..."
Tiếng giấy bị xé rách vang lên trong căn phòng, cô gái xinh đẹp xoay xoay con dao nhỏ trên tay mình một cách đầy điêu luyện.
Đôi chân bắt chéo gác trên bàn, lộ ra đùi non trắng nõn không tì vết.
Lớp trang điểm đậm, sắc sảo, đẹp mê người.
Tịch Y ngồi đối diện với chiếc ti vi lớn. Tất cả những gì đang diễn ra đều được cô ta thu hết vào tầm mắt, bắt đầu mỉa mai:
"Từ khi nào mà mắt nhìn phụ nữ của Kiều thiếu lại giảm như thế này nhỉ, thật quê mùa!"
Từng lời nói cay nghiệt thốt ra, cô ta nhấn mạnh từng chữ một. Ánh mắt lộ rõ tia tức giận, khuôn mặt gồng đến độ nổi cả vân xanh.
Tịch Y đặt tấm ảnh của Lam Du xuống bàn, thẳng tay rạch thêm vài đường nữa cho hả dạ. Phút chốc gương mặt xinh đẹp trên tấm ảnh dần trở nên biến dạng.
Cảm thấy vẫn chưa đủ, cô ta tiếp tục vò nát nó, xé nó ra thành nhiều mảnh vụn rồi vứt xuống đất. Chỉ cần thấy người phụ nữ khác sánh vai cùng với hắn mà không phải mình càng làm cho cô ta tức đến điên người!
Mũi giày đắt tiền chà đạp lên tấm ảnh một cách không thương tiếc.
Cô ta nhếch miệng thoả mãn, cất lời:
"Phu nhân của Kiều gia, vợ của Kiều Hiển Nông chỉ có thể là tôi!"
"Cô khoan hãy tức giận đã, đây chỉ là bước đầu của kế hoạch thôi!"
"Phải nhỉ, tôi sẽ từng bước, từng bước, lấy lại anh ấy nhanh thôi."
"Vậy... cứ theo kế hoạch mà làm...". Ngôn Tình Cổ Đại
Tịch Y gật đầu biểu thị sự đồng ý.
...
Cộp.. cộp.. cộp...
Tiếng giày cao gót sải bước đầy kiêu ngạo vang lên trong hành lang, Tịch Y đeo chiếc mặt nạ màu xanh đen lên rồi tự tin chen vào chốn đông người.
Lúc này Kiều Hiển Nông cũng đã giới thiệu xong về sản phẩm.
Đương nhiên việc tiếp theo, hắn và Lam Du sẽ nhảy khai mạc trước khán phòng.
Kiều Hiển Nông đi tới trước mặt cô rồi chìa tay ra, Lam Du bất ngờ nhất thời chưa biết phải làm gì nhưng theo bản năng, cô vẫn nắm lấy tay hắn.
Tịch Y nhìn thấy vậy thì tức anh ách, tay cô ta xiết chặt lấy ly rượu, răng nghiến kêu ken két. Tuy nhiên để kế hoạch được thực thi một cách trơn tru, cô ta chỉ có thể nuốt cục tức khó trôi này ngược vào trong!
____
- Mọi người thấy hay thì ủng hộ mình follow và quà nhé. Như vậy mik sẽ có động lực để ra truyện hơn!!!!❤️❤️❤️❤️
- À, truyện ra đều hay không thì sẽ dựa vào lượt like ( trên 90 thì 1 ngày 1 chap dưới thì 2 ngày 1 chap)