Kiều Hiển Nông trèo lên giường, cúi người xuống liếm nhẹ đỉnh núi khiến cô giật nảy người.
Viên trân châu hồng bị hắn đảo qua đảo lại trong miệng, nhất thời cắn nhẹ làm cô giật thót, làm nữ nhân không tự chủ được ưỡn người lên. Gò bông theo đó được hắn âu yếm hơn, lực mút mạnh mẽ khiến nữ nhân vừa đau vừa sướng! Hoa châu còn lại bị hắn nhào nặn thành nhiều hình thù, chơi đùa mãi chẳng chán.
Cơ thể nóng bừng như lửa đốt, hạ thân bên dưới lại châm chích ngứa ngáy từng đợt khiến cô vô cùng khó chịu.
Tay hắn tìm đến nơi tư mật, nam nhân không chần chừ mà xoa xoa hạt lu*, lâu lâu còn bấu nhẹ vào đấy một phát khiến cô không tự chủ được mà hé miệng phát ra tiếng rên kêu yêu kiều.
"Ah~~~~ ư... Nga..."
Dịch th*y bóng nhẫy chảy xuống thấm đẫm vào drap giường, hoà lẫn với màu vang đỏ quyến rũ, ẩm ướt bóng loáng đến mê người. Hắn lùi lại mấy bước, cúi mặt xuống ngắm nghía nơi huyền bí, hu*et nhỏ sợ hãi không ngừng co bóp!
Lam Du xấu hổ khép chân lại thì bị hắn tách mạnh ra rồi vùi đầu vào một cách nhanh chóng. Nam nhân l.i.ế.m l.á.p, đảo một vòng tròn rồi mút thật mạnh. Lưỡi hắn tiến sâu vào trong khuấy động, hoa huy*t nhỏ hẹp vô cùng. Đôi cánh hoa ép chặt lấy lưỡi nam nhân thật chặt chẽ!
Tay nhỏ bấu chặt vào chăn, mắt cô giờ đây là một mảng sương mù lớn, nước mắt trực trào giường như sắp rơi.
"Ư... ah... ha, đừng mà~~."
Hắn ngẩn đầu dậy, đưa tay lau đi d*ch thủy đang dính ở mép, ánh mắt gợi tình hiện lên, hắn nhoẻn miệng cười - nụ cười đầy địch ý!
"Miệng thì nói đừng nhưng thân thể em thành thật hơn đấy!"
Lam Du nhìn vào đôi mắt kia, đột nhiên cảm thấy có chút đáng sợ, người run lên bần bật.
Quả nhiên suy nghĩ của Lam Du không thừa, nam nhân bế thốc cô lên, hai người đứng trước một tấm kính trong suốt lớn, từ đây có thể nhìn thấy toàn bộ thành phố vì đây là tầng cuối cùng của khách sạn!
Cô trợn tròn mắt sợ hãi, lắp bắp: "Đừng... chúng ta không thể... ở đây làm..."
"Không sao, đây là tầng cao nhất nên sẽ không ai nhìn thấy." Hắn trả lời một cách tỉnh bơ.
Mi mắt Kiều Hiển Nông cụp xuống, hắn tách mông vật nhỏ ra, đưa c*n th*t vào một cách trơn tru. Cô giật mình vì bị vật lạ xâm nhập, cả tay và ngực đều bị áp sát vào kính, vì vậy mỗi lúc hắn thúc, đầu ngực đều được đà cọ xát với kính.
Nam nhân phát ra tiếng gầm nhẹ như dã thú, xen lẫn đó là tiếng rên của vật nhỏ, càng khuyến khích dục vọng nguyên thủy của người đàn ông chỗi dậy. Khoái cảm đê mê ập đến khiến nữ nhân mụ mị, một chút lý trí trong đầu cũng không còn.
Kiều Hiển Nông lại rất biết đưa người con gái của mình lên cao trào, lúc ra vào, nam nhân nhấp một nhịp nông, hai nhịp sâu. Lần thứ tư, hắn thúc thật mạnh đến tận điểm G khiến cô điên đảo.
Nơi tư mật vừa mềm mại lại se khít chôn sâu cự long của hắn, khiến nó càng thêm to lớn! Căn phòng tràn ngập khí tức ái muội.
Trong đầu nữ nhân như có dòng điện chạy xoẹt qua vậy, cứ mỗi lần hắn thúc thật sâu thì cơn tê liệt từ cơ thể lại chạy thẳng đến đại não!
Kiều Hiển Nông xấu tính đưa tay vân vê hai luồng đẫy đà đang đung đưa đều đặn theo nhịp của hắn. Vừa xoa vừa nắn bóp đủ các dạng hình thù. Đến khi cực hạn, c*n th*t to lớn rút ra, phun trào từng đợt d*ch trắng đục lên mông Lam Du.
Hắn xoay người cô lại rồi bế thốc lên, du*ng v*t lần nữa cắm thật sâu vào "miệng nhỏ" không chút lưu tình. Phần đùi non đã ướt đẫm một mảng lớn nước. Ở tư thế này, c*n th*t càng đâm sâu hơn nên tạo ra tiếng "phập phập" liên hồi không dứt!
Lam Du gắt gao ôm chặt lấy cổ của nam nhân, chấp nhận từng đợt kích thích từ hắn.
Đêm trăng non sáng vằng vặc, phản chiếu tia sáng vào bức tường màu cam làm tóc cả hai chuyển màu lấp lánh.
____
_Hqua khum đăng chap, để nay đăng hai chap này cho mn đọc đã luôn.
_Dạo này lượt tt giảm nhìu quá nè, chap này được 400 like t bão nhea❤️❤️🙃🙃