"Đúng vậy, là tôi quá nóng vội rồi!"
"..."
"Cậu ra ngoài trước đi, tôi suy nghĩ một lát."
"Vâng."
Kiều Hiển Nông uống một ngụm cà phê rồi tra thông tin trên mạng. Hắn không tin mình không có cách để lật ngược tình thế!
Trên máy tính hiện ông chủ Diệp là người rất yêu con, ông ấy có một cô con gái út tầm bốn tuổi.
"Có cách rồi!"
Hắn lấy điện thoại bàn, gọi Minh Kỳ vào phòng.
"Cạch."
"Cậu đặt chỗ ở sòng bạc cho tôi, điều tra xem con gái của ông chủ Diệp thích gì!"
"Tôi hiểu rồi."
Rất nhanh sau đó, tất cả sở thích của cô bé đã được liệt kê. Đúng là con nhà quyền quý có khác, chỉ cần nhìn sở thích thôi cũng đủ thấy sang chảnh. Những thứ cô bé thích toàn là trang sức, đồ hiệu. Hoàn toàn không có những thứ đồ chơi mà những đứa trẻ khác hay chơi.
Vậy là việc tiếp cận đã giải quyết xong, chỉ cần đợi đến ngày đi ký hợp đồng nữa thôi.
...
Bên phía Lam Du, cô cùng hai người hầu đi mua sắm. Ba người tay sách nách mang, mua một đống đồ. Người ta nói giàu quá cũng khổ, tiền tiêu sao cho hết đây!
Cô đang chuẩn bị đi về thì thấy một cửa hàng bán caravat dành cho nam giới, đập vào mắt Lam Du là chiếc caravat màu xanh đậm, sọc đen trắng rất đẹp!
Cô đẩy cửa bước vào, nhân viên ở đó đón tiếp rất nhiệt tình.
"Lấy cho tôi mẫu này nhé."
"Dạ."
Cô nhân viên nhanh nhẹn gói đồ lại.
"Tiểu thư, đồ của cô!"
"Cảm ơn!"
...
Kiều Hiển Nông đang ngồi ở phòng khách làm việc. Thấy cô về, hắn liền đứng dậy.
"Rót cho cô ấy ly nước."
Người hầu nghe lệnh liền làm theo, còn số khác thì đem đồ lên phòng cho cô.
Hắn kéo cô ngồi lên đùi mình, hỏi:
"Hôm nay đi mua sắm vui không?"
"Vui!"
"Vui là tốt, tối nay em chuẩn bị đồ để cùng tôi đi công tác."
"Vậy... khi nào chúng ta đi?"
"Khoảng sáng hôm kia."
Lam Du mệt mỏi dựa đầu vào vai hắn, chân cô đau điếng vì đi lại nhiều!
Bàn tay của Kiều Hiển Nông không ngừng xoa tấm lưng trắng nõn mềm mại. Bàn tay hư hỏng kia xoa nhẹ tiểu hu*ệt, Kiều Hiển Nông cảm nhận được nơi tư mật nhạy cảm mà se khít lại.
"Ưm... đừng~~~."
Chỉ cách có một lớp quần lót mỏng thôi mà nam nhân đã cảm thấy **** *** ướt đẫm cả đũng quần, d*m thủy dính một chút lên đầu ngón tay của Kiều Hiển Nông càng làm hắn tăng thêm sự kích thích!
Hắn vùi đầu vào rãnh ngực, phả hơi thở nóng của mình vào. Cơ thể Lam Du dường như mất kiểm soát, đầu óc cô trống rỗng, hoàn toàn nghe theo cảm xúc dẫn đường!
Nữ nhân không thể nhịn được nữa, miệng cô dần thốt ra những tiếng rên rỉ dụ hoặc, yêu kiều đến đê mê.
Kiều Hiển Nông thấy vật nhỏ khổ sở như vậy lại càng thích thú, hắn cố tình trêu đùa hạt lu* nhỏ, ngón tay thô ráp búng mạnh vào đó. Lam Du theo kích thích mà giật nảy người. Cô cắn chặt răng vào môi mọng, đưa tay che lấy miệng nhỏ để không phát ra tiếng rên.
Sò hu*ệt được đà co bóp thật mạnh, như nam châm hút chặt lấy tay hắn không buông.
Đến cực hạn, một dòng chất lỏng ồ ạt trào ra, Lam Du gắt gao ôm chặt lấy vai Kiểu Hiển Nông, hai đùi co quắp lại, cơ thể cô run lẩy bẩy. Trên trán đã ướt đẫm mồ hôi, khuôn mặt nữ nhân đỏ như trái dâu tây chín, nước mắt đã lưng tròng chuẩn bị rơi.
"Em mẫn cảm nhỉ, đây mới chỉ là màn dạo đầu thôi mà..."
Hắn còn chưa nói hết câu, đã bị cô dùng tay bịt miệng.
"Anh đừng nói nữa mà!"
Cô xấu hổ, tai cũng đỏ theo. Cặp má phúng phính dận dỗi như một đứa trẻ. Hắn dỗ ngọt:
"Được rồi, ngoan."