Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy


Kiều Vi Nhã giận dỗi bỏ đi trước. Triệu Hân Hân đuổi theo nói: “Trước đây cậu không biết thật hả? Từ tiểu học lên tới cấp ba rồi tới đại học, cậu không biết tất cả mọi người đều gọi cậu là cô vợ nhỏ của Sở Lạc Duy à?”

“Biết chứ, nhưng đó không phải chỉ là đùa thôi sao?” Kiều Vi Nhã lườm Triệu Hân Hân một cái.

“Xì, ai thèm đùa một trò tới mười năm hả? Rõ ràng là trước khi bắt đầu vào học Sở Lạc Duy sẽ tung tin này ra ngoài đấy gái ạ! Nếu không thì hồi học cấp hai, lúc cậu chưa hóa trang xấu xí sao không có ai theo đuổi cậu?” Triệu Hân Hân phụt cười, “Không tin thì cậu về hỏi Sở Vi ấy, chắc chỉ đứa ngốc như cậu mới không biết thôi.”

Kiều Vi Nhã khựng lại, thấy Triệu Hân Hân cũng dừng lại theo, “Vậy tớ có thích cậu ta không?”

“Hỏi ai thế?” Triệu Hân Hân trợn trừng mắt hỏi ngược lại.


Kiều Vi Nhã: “...”

Kiều Vi Nhã xua xua tay, đi tiếp: “Dẹp, dẹp, để tớ tự nghĩ vậy.”

“Thương Sở Lạc Duy thật, sao cậu ấy lại thích một đứa ngốc như cậu nhỉ.Thế nếu bao năm qua người ta nói cậu là vợ của Sở Vi thì cậu có đồng ý không?” Triệu Hân Hân cho cô một liều thuốc mạnh, nếu như vậy rồi mà vẫn còn chưa hiểu nữa thì cô bạn này đúng là hết thuốc chữa rồi.

Anh Sở Vi?

Kiều Vi Nhã bất giác nhíu mày, chuyện này tuyệt đối không được, ai dám nói vậy cô sẽ đập chết kẻ đó.

Nhưng bao năm qua, hình như cô cũng chưa từng phải đối Sở Lạc Duy, chẳng lẽ cô thật sự thích Sở Lạc Duy?

Lúc Sở Lạc Nhất nói cho cô biết những vấn đề đó, người cô nghĩ tới hầu như đều là Sở Lạc Duy, so sánh với tình trạng hiện giờ, Sở Lạc Duy thì được, nhưng người khác thì không.

Thế có nghĩa là cô thật sự thích Sở Lạc Duy chứ không phải là vì chuyện thanh mai trúc mã?

Kiều Vi Nhã khẽ chửi bậy một câu, quay người rời đi: “Tớ về đây.”


“Này, tớ đã khai sáng cho cậu rồi đấy nhé.” Triệu Hân Hân lớn tiếng nói với theo.

Kiều Vi Nhã quay lại đạp Triệu Hân Hân một phát, “Vậy thì đi tìm Sở Vi đi, hai người cũng lâu không gặp nhau rồi nhỉ?”

Nghe thấy vậy, sắc mặt Triệu Hân Hân khẽ biến, lại xua tay, “Cậu lượn đi, đi đi, tớ phải về học tiếp đây.”

Kiều Vi Nhã xì một tiếng, “Còn nói tớ nữa, không phải cậu cũng thế đấy sao.”

Sau khi Kiều Vi Nhã đi rồi, Triệu Hân Hân lại sờ sờ xuống đống mỡ bụng mình. Haiz, thôi bỏ đi, sao cô xứng với Sở Vi được? Tới tìm cậu ấy chẳng khác nào tự rước nhục vào người.

Kiều Vi Nhã đi lòng vòng ngoài đường cả buổi chiều nhưng vẫn về chung cư trước sáu giờ tối.

Lúc này, Sở Lạc Duy đang ở nhà xem tài liệu của công ty, bên phía tay phải là đống tài liệu đã được ký tên. Sở Vi đang ngồi dưới đất chỉnh lý đống tài liệu đã được xử lý xong, thấy Kiều Vi Nhã đi vào liền ai dô một tiếng.

Kiều Vi Nhã chỉ liếc qua họ một cái rồi đi thẳng về phòng mình, giờ cô đang không biết phải đối mặt với Sở Lạc Duy thế nào.

Sở Vi sắp xếp lại tài liệu xong liền đứng dậy ngồi lên chiếc sofa đối diện với Sở Lạc Duy: “Tỏ tình rồi à?”


Sở Lạc Duy hờ hững “ờ” một tiếng, cũng không nhìn cô nữa. Cậu còn tưởng cô gái này sẽ không về nữa cơ đấy?

“Không còn chuyện gì nữa thì mang đống tài liệu này đến công ty đi.” Nói xong Sở Lạc Duy bỏ bút đấy rồi về phòng mình.

Sở Vi cúi đầu nhìn tài liệu trên bàn, sao tỏ tình rồi mà lại thành chiến tranh lạnh thế này?

Đúng là không thể hiểu nổi hai người này!

Sở Vi thở dài rồi cầm tài liệu ra khỏi nhà.

Sở Lạc Duy về phòng cũng chỉ nằm trên giường nhìn trần nhà. Lúc này, cậu thật sự không hiểu được suy nghĩ của Kiều Vi Nhã, ví dụ như việc tại sao cô không gì mà đã chạy mất.

Đã thế còn là kiểu chạy trối chết nữa.


Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!