Chương 859
Thoáng chốc, nhiệt độ của cả nhà thờ tổ lập tức hạ xuống một mảng lớn!
“Cậu Đức, mau ra tay đi!”, Kỳ Hàn lo lắng nói. Đoạt Mệnh Đao do Thành Khuê Phong thi triển thật sự quá khủng bố, súc lực như vậy bổ xuống thì tuyệt đối có thể chẻ đôi núi đồi. Nếu không ra tay, e rằng Trần Đức chắc chắn sẽ chết!
Thế nên, Kỳ Hàn mới sợ hãi, sốt ruột.
Song, Trần Đức lại không nhúc nhích, vẫn đứng im, thậm chí còn lắc đầu.
Rõ ràng là anh không muốn ra tay.
“Mẹ!”
Kỳ Hàn không nhịn được văng tục, thật sự bó tay, sao cậu ấy lại kiêu ngạo như thế chứ? Đôi khi hạ mình chút không được sao?
“Đúng là không biết sống chết”, Lục Phong cạnh đó cười khẩy, càng khinh bỉ Trần Đức hơn. Loại người này thật sự làm người ta ghét, chẳng có bản lĩnh gì nhiều, nhưng còn ra vẻ ta đây vô địch?
Ông ta biết rõ Thành Khuê Phong mạnh cỡ nào.
Linh Căn trung kỳ đỉnh phong, hơn nữa, lão ta còn dừng bước ở cảnh giới này cả 10 năm.
Tuy đây là do tư chất Thành Khuê Phong có hạn, nhưng giờ phút này, nó quả thật là vốn liếng để lão ta đánh bại Trần Đức. 10 năm, dù không mạnh hơn được bao nhiêu thì cũng sẽ tu luyện một số chiêu đến cực hạn.
Ví dụ như chiêu Đoạt Mệnh Đao kia.
Mặc dù Thành Khuê Phong không có đao, cũng có thể phát huy ra sức mạnh mạnh hơn cả đao. Võ kỹ như thế, một khi thi triển thì ngay cả Lục Phong cũng chưa chắc đỡ được một cách lành lặn mà không chút sứt mẻ.
“Có lẽ, thiên tài chỉ là cái mác, IQ và EQ lại là rác rưởi?”, Lục Phong cười khẩy, trong lòng ông ta, trận chiến này đã có kết quả.
Đương nhiên, đổi một góc độ khác để nghĩ thì Trần Bát Hoang chết cũng tốt, dẫn loại người như vậy về Côn Luân Hư cũng sẽ chết sớm thôi, còn không bằng chết luôn ở chỗ này.
Vậy thì thanh kiếm trong tay Trần Đức cũng thuận theo tự nhiên rơi vào tay ông ta.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!