Chương 64
Tiền Bình ngồi trên sô pha uống một ngụm trà, nhàn nhã nói: “Trần Bát Hoang, không phải là mày đánh nhau giỏi lắm hay sao? Ha ha, hai người này là vệ sĩ mà bố tao tìm về, tao không tin mày có thể đánh bại được bọn họ”.
“Vì tao là một người tốt bụng nên tao sẽ cho mày thêm một cơ hội”, Tiền Bình ngồi bắt chéo chân, đắc ý nói: “Mày chỉ cần dập đầu xin lỗi tao, sau này đi theo làm con chó của tao thì mày sẽ đỡ phải no đòn”.
“Nói thật, người như mày Tiền Bình tao không biết đã giải quyết bao nhiêu đứa rồi, mày là cái thá gì mà dắm nói mình là vị hôn phu của Tống Ngữ Yên? Đúng là không biết tốt xấu”.
“Cho dù tao không ra tay với mày thì Lôi Long cũng sẽ không tha cho mày, cái tên đó không phải là đứa dễ dây vào đâu, ngay cả tao cũng phải sợ nó ba phần”.
“Cho nên thay vì chờ nó đến tìm mày thì tốt hơn hết là mày nên đầu hàng tao và làm con chó của tao ngay từ bây giờ”, Tiền Bình nói: “Tao cho mày mười giây để suy nghĩ đó”.
“Thằng ngu…”
Nhập từ khóa tìm kiếm…
Tiền Bình nói quá nhiều khiến cho Trần Đức cuối cùng cũng chịu không nổi mà phải phun ra hai chữ này.
Trong nháy mắt.
Ánh mắt của Tiền Bình ngay lập tức thay đổi, hắn lộ ra vẻ dữ tợn nói: “Đã cho mày cơ hội mà mày còn không biết tốt xấu phải không? Được, nếu như mày không muốn tự nguyện làm con chó của tao thì tao sẽ đánh mày cho tới khi mày quỳ xuống như một con chó! Các người xông lên đi, đánh gãy chân chó của nó cho tôi!”
“Vâng thưa cậu chủ!”
Hai vệ sĩ gần như trả lời cùng một lúc, sau đó mỗi người lấy ra một thanh sắt rồi xông về phía Trần Đức mà không nói một lời.
Ánh mắt hai tên vệ sĩ đầy khinh thường, ban đầu họ cũng không thích làm giúp Tiền Bình việc thế này, dù sao làm nghề này hầu như đều xuất thân từ gia cảnh nghèo khó, người bình thường cớ gì lại làm khó người bình thường?
Nhưng cảm giác này nhanh chóng biến mất, họ đã bình tĩnh trở lại, thời gian dần trôi, sự bình tĩnh dần trở thành niềm vui và phấn khích.
Họ suốt ngày bị người khác sai khiến, chỉ khi giúp Tiền Bình xử lý người mới khiến họ tìm được niềm vui hơn người.
Không chỉ vậy.
Mỗi lần làm việc giúp Tiền Bình đều được nhận phần thưởng hậu hĩnh.
Nhận lệnh của Tiền Bình, cả hai rút gậy sắt ra, lao về phía Trần Đức.
Ánh mắt Trần Đức chợt lạnh, hai tên này ra tay rất mạnh, nếu người bình thường bị đánh có lẽ đã gãy mấy khúc xương.
“Hừ!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!