Chương 618
Trần Đức thấy người phụ nữ kia thì nhíu mày: “Cô bị sao vậy, tới chỗ tôi làm gì?”
“Trần Bát Hoang…”, Tưởng Sơ Linh nhìn thấy Trần Bát Hoang, yếu ớt hô một tiếng rồi ngất đi.
Tuy Trần Đức chẳng có cảm tình với người phụ nữ kiêu ngạo này, nhưng cũng không thể bỏ mặc cô ta được. Anh giơ hai tay bế Tưởng Sơ Linh lên, rồi đặt xuống sô pha, dùng băng gạc cầm máu, lại hầm một nồi thuốc, nâng cô ta lên, đút cho cô ta uống.
Vì tiếp xúc gần gũi nên Trần Đức hoàn toàn có thể cảm nhận được dáng người quyến rũ của cô ta. Có điều, với tình hình như giờ thì anh chẳng thể có suy nghĩ gì khác nữa.
Sau khi đút thuốc xong, anh bèn ra ngoài mua một bộ quần áo nữ, ném lên sô pha, rồi ngồi xuống bên cạnh, lấy linh thạch ra định hấp thu linh khí thuần khiết bên trong.
Anh tin rằng chẳng bao lâu nữa, đồng bọn của Tà Vô Cương – người đã ra tay với các anh em của mình sẽ xuất hiện.
Giờ, điều duy nhất anh phải làm đó là tăng thực lực của mình lên!
Giữa võ giả với nhau thì chỉ có thể dùng sức mạnh để nói chuyện!
Linh thạch đỏ tươi, không lớn, nhưng Trần Đức có thể cảm nhận được linh khí dồi dào ẩn chứa bên trong. Anh dằn nỗi kích động xuống, giơ tay nắm lấy, rồi bắt đầu vận chuyển Âm Dương Kinh.
Giây tiếp theo, bên trong linh thạch chợt xuất hiện từng luồng khí trắng. Rõ ràng có thể thấy được, chúng đang len lỏi vào trong lòng bàn tay anh, rồi men theo cánh tay đến mọi nơi trên cơ thể.
Nửa tiếng sau, linh thạch màu đỏ kia dần nhạt đi và trở thành một cục đá bình thường.
Mà lúc này, Tưởng Sơ Linh ở trên sô pha cũng chậm rãi mở mắt ra. Việc đầu tiên khi cô ta tỉnh lại là vội vàng mở miệng sợ hãi nói: “Trần Bát Hoang, đi mau, mau rời khỏi thành phố Tần đi. Ông ta đến rồi, sắp đến rồi!”
“A…”
Tưởng Sơ Linh ngồi dậy quá mạnh nên chưa nói xong thì vết thương nơi bả vai đã truyền đến một cơn đau dữ dội. Khuôn mặt cô ta lập tức trắng bệch, hít ngược một hơi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!