Chương 61
Tống Thiên Vũ đã nói rằng anh có thể được đáp ứng bất cứ như cầu nào ở học viện miễn là có liên quan đến mục đích bảo vệ con gái của ông ấy, anh tin rằng số tiền này đối với ông ấy thì cũng không tính là gì.
Trọng tài gật đầu như gà mổ thóc bởi vì anh ta rất sợ Trần Đức sẽ ra tay với mình, dù sao thì anh ta cũng là thành viên của câu lạc bộ võ thuật.
Dặn dò xong thì Trần Đức cũng quay người rời khỏi phòng sinh hoạt, sau đó anh gọi cho Diệp Khánh Ngôn, kể cho cô ấy biết những gì đã xảy ra ở đây để cô ấy xử lý.
“Trần Bát Hoang, anh làm việc nên bớt ầm ĩ và khiêm tốn một chút để cô chủ không phát hiện ra manh mối, nếu như cô chủ phát hiện ra anh chỉ là một vệ sĩ bình thường thì cô ấy nhất định sẽ lập tức đuổi anh đi, anh hiểu không?”, Diệp Khánh Ngôn vẫn nói chuyện lạnh lùng như mọi khi.
“Tôi sẽ cố gắng hết sức”, Trần Đức nói, thật ra thì anh cảm thấy mình đã đủ khiêm tốn rồi.
“Không ngờ anh cũng có bản lĩnh đó”, Trần Đức vừa cúp điện thoại thì đã nghe thấy sau lưng mình vang lên tiếng nói của Tống Ngữ Yên: “Võ thuật của anh lợi hại như vậy, anh không nghĩ ở lại đây với tôi sẽ rất lãng phí hay sao?”
“Bà xã, em nói gì thế, em xinh đẹp như tiên nữ vậy, phải tu tám kiếp thì mới cưới được em đó”, Trần Đức cười nói: “Chú Tống muốn chúng ta bồi dưỡng tình cảm với nhau, tôi vẫn còn đang chờ em yêu tôi mà”.
Trần Đức nói chuyện sỗ sàng mà Tống Ngữ Yên cũng không phải là cô gái dễ ngượng ngùng, cô ấy thẳng thừng nói: “Cũng chưa chắc anh đã chịu được tính khí tiểu thư của tôi”.
Nói xong thì Tống Ngữ Yên cũng rời đi, Lâm Dao liếc mắt nhìn Trần Đức nói: “Hôm nay anh biểu hiện tốt lắm, cố lên!”
Tô An Khê đi cuối cùng, cô ả liếc nhìn Trần Đức rồi lầm bầm nói: “Đừng tưởng rằng bản thân mình hay lắm, anh phải biết bản thân mình và Ngữ Yên không phải là người trong cùng một thế giới, hiểu không? Đừng phí hoài cả đời theo đuổi điều mình không thể chạm tới”.
Đánh nhau ở đây thì có ích lợi gì? Anh có mạnh mẽ cách mấy thì bản thân cũng chỉ ngang với đám du côn du đãng ngoài xã hội mà thôi, nghĩ vậy cho nên Tô An Khê cũng không vì nhìn thấy Trần Đức có võ thuật siêu phàm mà xem trọng anh.
Ngược lại cô ả càng lúc càng cảm thấy anh chướng mắt, quả nhiên người nhà quê chỉ biết dùng vũ lực giải quyết vấn đề.
Nói xong thì cô ả cũng rời đi theo Tống Ngữ Yên, Trần Đức ở lại chỉ cười trừ, anh không muốn chấp nhặt người như Tô An Khê.
Tô An Khê không hề thích anh, có nói thêm cũng vô dụng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!