Chương 542
“Không phải”, Lâm Dao lắc đầu, sao cô có thể làm bạn với loại người như Tạ Lan được?
“Chẳng trách, tôi bảo mà, sao cô lại có thể là bạn với loại người miệng đầy mùi hôi như này được”.
Giây trước, Trần Đức còn đang cười, kế tiếp, một cái tát đã tát thẳng lên mặt Tạ Lan.
“Chát!”
Một tiếng tát tai giòn tan vang lên, trên mặt cô ta lập tức hiện lên một dấu tay đỏ ửng.
“Đây là bài học dành cho cô, sau này nói chuyện chú ý chút, biết không? Đừng suốt ngày chó này chó nọ, mẹ cô sinh cô ra không dạy cô cách nói chuyện và làm người hả?”, một cái tát này Trần Đức ra tay không nặng, mà cũng đúng, với anh đây chỉ là một bài học nho nhỏ mà thôi.
“Đánh hay!”
“Mẹ nó hả giận ghê!”
“Loại phụ nữ kiêu ngạo như này có thể sống được đến ba mươi mấy tuổi đúng là kỳ tích!”
Mọi người vây xem xung quanh đều cảm thấy hả giận, ngay cả họ cũng thấy Tạ Lan hơi quá đáng, ở nơi công cộng sỉ nhục người khác, chẳng có chút xíu lễ phép gì hết.
Lâm Dao có chút há hốc mồm, cô thật sự không ngờ Trần Đức lại dứt khoát như vậy, nói đánh là đánh.
Đó chính là Tạ Lan đấy!
Một cái tát này không chỉ là đánh lên mặt Tạ Lan, với tính cách kiêu ngạo ngang ngược của cô ta thì sẽ kêu rất nhiều người đến. Đến lúc đó, mạng sống của Trần Đức sẽ gặp nguy hiểm.
Trên gương mặt xinh đẹp của Lâm Dao tràn ngập vẻ lo lắng.
“Cậu…”
Đôi mắt xinh đẹp của Tạ Lan biến đổi, bụm mặt, không tài nào tin nổi.
Cô ta không tin nổi một tên ăn mày mà lại dám đánh mình? Trong một nơi nhỏ bé như thành phố Tần lại có người dám đụng tới cô ta?
“Nhóc con, mày dám đánh tao? Dám đánh tao ư? Mày chán sống rồi hả? Mày có biết tao là ai không hả? Hả!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!