Chương 158
Thằng nhóc này lấy đâu ra dũng khí vậy.
Tên vệ sĩ thắc mắc có phải mình nghe nhầm không: “Mày nói lại lần nữa thử xem?”
“Mày điếc à?”
Đột nhiên, Đàm Thu hét lên: “Tao nói, không ai được phép lại gần một bước, trừ khi giẫm lên người ông đây!”
“Mẹ nó, mày nghe thấy chưa?”
Đột nhiên Đàm Thu hét lớn khiến mọi người giật mình, hai tai tên vệ sĩ kêu ong ong, hắn ta vội vàng bịt chặt lỗ tai, sắc mặt cực kỳ khó coi.
“Mẹ nó, mày điên rồi, dám quát tao?”
Hắn ta giơ tay lên định tát vào mặt Đàm Thu, giống như vừa tát nam sinh lúc nãy.
Chỉ là… Tay của hắn ta còn chưa kịp chạm tới mặt Đàm Thu thì đã bị Đàm Thu túm chặt.
Sau đó, một cú đấm giáng xuống giữa sống mũi của hắn ta.
Tên vệ sĩ lập tức chảy máu mũi, hắn ta cong người, giơ tay bịt chặt mũi, vết thương đau đến mức ngạt thở.
Đồng thời, một bóng người cao lớn xuất hiện bên cạnh Đàm Thu, anh quay đầu lại rồi đá một cước vào người tên vệ sĩ đang đè Đàm Thu bay ra xa.
Tiếp đó, anh đỡ cậu ấy dậy: “Thế nào, không sao chứ?”
Nhìn thấy người tới, Đàm Thu nhoẻn miệng cười: “Không sao ạ, anh Hoang… tôi không để Tống Ngữ Yên rời đi”
Bầu không khí lúc này… Cực kỳ yên tĩnh.
Mọi người đều trợn tròn mắt, ngước nhìn về phía bóng dáng đột ngột xuất hiện kia.
Bóng dáng này không ai khác chính là Trần Đức, Trần Bát Hoang!
Không ai có thể nhìn thấy anh xuất hiện như thế nào.
Một giây trước, không có gì ở đó cả.
Một giây sau, anh đã xuất hiện.
Anh không chỉ xuất hiện mà còn đá bay Trương Tử Đằng, giống như đá một món đồ chơi, cả người gã bay ra xa ba mét sau đó rơi xuống đất cái rầm.
Tất cả mọi người đứng xung quanh đó như muốn nghẹt thở.
Trời đất ơi!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!