Đề cử quyền sách 'Nhân sinh hung hãn' đọc giả có thể đi xem
Chương 640: Đến Hàn Quốc
“À! Đúng rồi! Nếu như sắp xếp mỹ nữ biết một chút tiếng Trung thì càng tốt. Nếu như không biết thì tiếng Anh cũng được, nếu không thì không thể nào nói chuyện được. Hơn nữa các bạn của tôi đều khá ngây thơ, làm phiền các anh sắp xếp một chút. Mặt khác, buổi tối chúng tôi mới đến đào Jeju, nên các anh sắp xếp cho các cô ấy đến khách sạn vào sáng hôm sau là được!”
Dù sao đến đảo Jeju cũng đã gần mười giờ, đến khách sạn cũng đã nửa đêm, còn cần mỹ nữ làm gì chứ?
Vậy thì ngày mai chính thức du lịch rồi bắt đầu.
Song Min Gook không chút do dự đáp: “Giám đốc Triệu! Hay là để chúng tôi sắp xếp khách sạn cho anh?”
Triệu Dật từ chối nói: “Không cần đâu! Chuyến đi cá nhân, không cần phải làm phiền công ty bên này!”
Song Min Gook lại hỏi việc khác: “Được! Vậy sáng mai tôi sẽ dẫn người đến chào hỏi giám đốc Triệu.”
“Được! Lát nữa tôi sẽ gửi địa chỉ khách sạn và số phòng cho anh!”
“Được! Tôi lập tức sắp xếp!”
“Ừm!”
Triệu Dật cúp điện thoại, bỗng nhiên cười không ra tiếng.
Mình làm chuyện này nhưng lại có chút cảm giác kia.
Được rồi! Để các anh em hưởng phúc bảy ngày, mình sẽ nhịn!
Tốt xấu gì cũng là ra nước ngoài, không nếm thử một chút đặc sản bản địa thì chẳng phải là công cốc sao?
Đã đi qua thì nhất định phải lưu lại dấu vết.
Dù sao cũng phải để lại gì đó nha!
Còn về tham quan công ty, Triệu Dật vẫn nhớ là Diệp Thiến thích nhóm nhạc nữ Sungirl, món quà này nhất định phải chuẩn bị kỹ càng. Đến lúc trở về sẽ cho Diệp Thiến một bất ngờ, chẳng phải sẽ khiến Diệp Thiến xúc động hay sao?
Nói không chừng một khi Diệp Thiến xúc động thì mình có thể hành động…
Bay suốt chặng đường dài, làm thủ tục nhập cảnh rồi bắt taxi, Triệu Dật nói tiếng Hàn rất thành thạo, đưa mọi người đến khách sạn một cách dễ dàng.
Bốn người, bốn căn phòng lớn.
Dù sao đêm nay mới chỉ có bốn người, đêm mai là tám người, cũng lười đổi phòng.
Đến khách sạn, mọi người tranh thủ tắm rửa, nghỉ ngơi dưỡng sức.
9 giờ sáng ngày hôm sau, cửa phòng Triệu Dật được gõ rất đúng giờ.
Triệu Dật mở cửa phòng, một người đàn ông trung niên tầm khoảng bốn mươi tuổi mặc âu phục đang đứng ở cửa với vẻ mặt cung kính: “Xin chào! Giám đốc Triệu! Tôi là Song Min Gook.”
“Vất vả cho ông, mời ông vào!”
Tống Quốc Dân nhìn Triệu Dật với ánh mắt kính trọng và cũng có chút đánh giá.
Anh ta quá trẻ!
Đây là phản ứng đầu tiên của Song Min Gook.
Nhưng trên người Triệu Dật lại toát ra khí chất quý tộc, hơn nữa ánh mắt cũng không có chút non nớt nào, càng khiến người khác cảm thấy rất trưởng thành, lại còn rất giản dị.
“Giám đốc Triệu! Tôi đã theo yêu cầu của anh mời một nhóm các cô gái xinh đẹp người địa phương. Các cô ấy đang ở dưới lầu, nhưng tôi không chắc có đúng theo yêu cầu của giám đốc Triệu hay không. Cho nên tôi đã quay một video, nếu không phiền thì mời giám đốc Triệu xem trước một chút...”