Chương 315: Đối tượng hợp tác đáng tin cậy, Tô Nhã
Triệu Dật: Dù sao tôi cũng sẽ gửi cho mọi người. Mọi người muốn xem thì xem, không xem thì xoá đi, hoặc xem xong lập tức xóa. Là anh em thì cũng phải tính toán rõ ràng.
Nguỵ Xuyên tỏ thái độ tin tưởng Triệu Dật. Còn Triệu Dật lại bày tỏ thái độ, cho dù là anh em cũng phải tính toán rõ ràng. Mặc kệ kiếm được bao nhiêu tiền cũng tự mọi người xem. Đừng để trong lòng có uẩn khúc rồi cảm thấy rằng tôi mượn gà đẻ trứng.
Sở dĩ Triệu Dật nhắc nhở bọn họ là bởi vì mặc dù lúc hắn giao dịch đã tránh đi đỉnh sóng và đáy sóng, nhưng nếu rơi vào trong mắt người có tâm tư thì sẽ rước đến nhiều phiền phức.
Đối với những việc như thế này, bí mật mà kiếm tiền thì tốt hơn cả.
Hắn nhắc nhở một câu, cũng tin rằng sẽ không có ai nhiều chuyện mà nói ra ngoài. Nếu ai làm vậy cơ bản là tự cắt mình khỏi cái vòng kết nối này, sau này cũng không còn cơ hội, thậm chí bị loại bỏ và đả kích.
Bọn họ dựa vào Triệu Dật để kiếm tiền, cho nên Triệu Dật đương nhiên là trung tâm của cái vòng tròn này. Nếu Triệu Dật khó chịu, có chuyện gì hoặc muốn tìm ai xử lý phiền phức, bọn họ đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Rất thực tế.
Tôn Lượng: Anh Dật! Trước đây không phải cậu nói chuẩn bị giao dịch lớn ở thành phố này sao? Bây giờ có thể tiết lộ một chút được hay không?
Triệu Dật: Chuyện này để hôm khác đúng thời điểm rồi nói. Dự án này đòi hỏi nhiều kinh phí hơn, hơn nữa bởi vì nó là dự án trong nước, không đơn giản như lướt sóng cổ phiếu ở nước ngoài. Nếu muốn kiếm tiền thì tất nhiên sẽ có xung đột lợi ích, mà nếu có xung đột lợi ích thì sẽ có đấu tranh.
Tôn Lượng: Nghe cậu nói thì phải cần ít nhất cũng là vài trăm triệu nhỉ, hay là cứ để tiền lai cho cậu làm cái đó trước, thế nào?
Triệu Dật: Không cần đâu! Việc nào ra việc đó, một lần ra một lần. Trước tiên tôi sẽ chuyển lợi nhuận của mọi người lại. Chuyện lần sau thì chúng ta sẽ tìm cơ hội thảo luận sau. Nếu mọi người sẵn sàng tham gia thì tham gia, không muốn thì không cần nhắc đến.
Tôn Lượng: Được rồi! Khoan nói chuyện sau này. Không cần biết chúng tôi có thể tham gia hay không, nhưng nếu là ở Giang Châu thì có chuyện gì nhất định chúng tôi sẽ cố gắng hết sức. Thể diện của nhà họ Tôn vẫn còn một chút hữu ích…
Lục Đào: Nhà họ Lục cũng vậy. Mặc dù tôi chỉ là một sinh viên, nhưng mà anh Dật dẫn chúng tôi theo, sớm đã vượt ra ngoài phạm vi của sinh viên rồi. Gia đình tôi cũng đã coi tôi như một người đã trưởng thành, nếu có chuyện gì thì gia đình tôi sẽ ra mặt giải quyết.
Ngụy Xuyên: Không quyền không thế, hơi xấu hổ. Nhưng dù sao chỉ cần anh Dật nói, có tiền bỏ tiền, có sức bỏ sức, tuyệt đối không chần chừ!
Triệu Dật mỉm cười.
Công ty dược phẩm Lôi Sâm là một công ty có niêm yết trên sàn chứng khoán trong nước, giá trị của công ty này là hơn 10 tỷ NDT. Năng lực của nó chắc chắn không hề nhỏ, muốn đến cắn một miếng thịt của nó chắc chắn không dễ dàng.
Nếu chỉ dựa vào một mình Triệu Dật, thì hắn cũng chỉ có thể tham gia thị trường chứng khoán. Khi đã là một nhà đầu tư chứng khoán, thuận theo trào lưu bắt một đợt sóng. Nhưng mà nếu có nhà họ Triệu và nhà họ Lục đứng ra làm nền, vậy có lẽ hắn sẽ có đủ tư cách để chơi lớn một chút.
Nếu không có quan hệ lợi ích, có lẽ bọn họ sẽ không ra sức quá lớn. Nhưng mà có quan hệ lợi ích, ha ha, ai mà không muốn bỏ sức ra kiếm tiền cơ chứ?
Triệu Dật suy nghĩ, có lẽ mình còn có thể lôi kéo thêm một số người của mình. Mặc dù hai đợt giao dịch của hắn cũng xem như đã hoàn toàn chiếm được lòng tin của mọi người, khiến họ tin tưởng vào khả năng kiếm tiền của hắn, nhưng vẫn phải có người của mình mới được.
Đặng Lâm sao?
Có lẽ có thể nói chuyện một chút, để xem liệu ông ấy có hứng thú hay không. Nhưng mà Triệu Dật kỳ thực cũng không đủ yên tâm, cũng không thể tiết lộ quá nhiều.