Chương 296: Cậu cướp ngân hàng sao?
Chu Lâm còn muốn từ chối, Triệu Dật vòng tay qua cổ Chu Lâm rồi kéo hắn sang một bên, ghé sát lỗ tai hắn thì thầm.
"Muốn tán gái thì phải tiêu tiền. Cậu cũng không muốn theo đuổi Trần Vi mà ngay cả tiền mua nhà cũng không có đấy chứ? Tôi cũng không thiếu chút tiền này, tôi lấy cũng vô ích thôi."
Vẻ mặt Chu Lâm nhất thời có hơi lúng túng, khẽ nói: "Nhưng mà là hai trăm nghìn tệ lận đấy, nếu không nhờ cậu cũng không có số tiền này, cậu..."
Triệu Dật bất đắc dĩ, chỉ có thể tiết lộ một chút sự thật: "Công ty của tôi từ sớm đã kiếm được không biết bao nhiêu lần hai trăm nghìn tệ thế này rồi. Hôm nay lúc nhận được điện thoại của cậu, cậu biết tôi đang làm gì không? Lúc đó tôi đang ở trong cửa hàng BMW 4S mua xe cho công ty, hai chiếc 740, hai chiếc X5, hai chiếc 3 Series, tổng cộng tốn 5,1 triệu..."
Hai mắt Chu Lâm đột nhiên mở to, ánh mắt khiếp sợ quay đầu nhìn Triệu Dật.
Lúc này chỉ mới khai giảng được bao lâu cơ chứ?
Thế mà Triệu Dật đã kiếm được nhiều tiền như vậy, một lần mua xe cho công ty tốn hơn năm triệu tệ?
Triệu Dật trêu chọc nói: "Nhìn đi! Vốn là muốn sau này sẽ từ từ nói cho cậu biết. Ai ngờ cậu cứng đầu như vậy, nên tôi không thể tiếp tục giả vờ... Cậu là anh em là bạn bè của tôi, giữa cậu và tôi còn khách sáo cái khỉ gì chứ? Cầm lấy đi!”
Chu Lâm chớp mắt mấy cái, rốt cuộc cũng lấy lại tinh thần: "Mẹ kiếp! Cậu nói thật sao?”
Triệu Dật gật đầu đáp: "Tôi lừa cậu cũng không được lợi gì. Hiện tại tiền tôi tiêu đều là tự mình kiếm được, cha mẹ tôi cũng không biết. Tôi còn chuẩn bị khi nào trở về sẽ tặng cho họ một phần quà lớn. Trên xe còn có dây chuyền kim cương và vòng tay tôi mua cho mẹ, hơn một triệu tệ đấy.”
Chu Lâm lập tức cứng họng, sau đó nói: "Cậu cướp ngân hàng sao?”
Triệu Dật cười nói: "Tôi cướp trên thị trường chứng khoán Mỹ thì đúng hơn. Tiền này cậu cứ cầm trước đi. Hôm nào tôi lại đi cướp thì sẽ mang cậu theo cùng.”
Cổ phiếu nước Mỹ ư?
Cuối cùng Chu Lâm cũng hiểu được tiền của Triệu Dật đến từ đâu. Thị trường chứng khoán Mỹ đúng là nơi không trúng thì thua lỗ, nơi này quả thật là thiên đường của những kẻ săn mồi.
Không thể tưởng được Triệu Dật lại có bản lĩnh này, lại có thể trở thành kẻ săn mồi trên thị trường chứng khoán!
Triệu Dật cố ý lấp lửng một vấn đề, đó chính là hắn có bao nhiêu tiền vốn. Nếu không thì thật đúng là khó để giải thích rõ ràng.
Chu Lâm vốn còn tưởng rằng chiếc xe ba triệu tệ mà Triệu Dật đang lái là dùng tiền trong nhà để mua, có lẽ trong nhà cũng cho Triệu Dật không ít tiền để hắn khởi nghiệp. Còn Triệu Dật thì lại dùng số tiền này đi đầu tư cổ phiếu Mỹ, sau đó kiếm được rất nhiều tiền.
Nếu nghĩ như vậy thì cũng không phải là không thể chấp nhận được. Dù sao từ một xu mà kiếm được một triệu là vô cùng khó, nhưng dùng một triệu đi kiếm một triệu thì dễ dàng hơn nhiều.
Trên thế giới này luôn tồn tại một số người được cho là quái vật, chỉ là không ngờ rằng bạn thân của mình lại là một trong số những người như vậy.
Nếu đã biết Triệu Dật yêu nghiệt như thế, lại còn giàu như vậy, Chu Lâm cũng không khách sáo nữa. Nhưng mà trong lòng sẽ âm thầm nhớ kỹ chuyện này.
“Được rồi! Chờ đến hôn lễ của tôi và Trần Vi, cậu xem như là bà mối của chúng tôi, đến lúc đó phải uống thêm vài ly đấy!”
Triệu Dật bật cười quái dị: "Mẹ kiếp! Cậu cũng nghĩ xa quá rồi đó. Có phải cậu vừa nhìn thấy Trần Vi thì ngay cả tên con trai của các cậu cũng đã nghĩ xong rồi đúng không hả?”
Chu Lâm phản bác: "Tôi muốn sinh con gái, cảm ơn nhiều!”
Triệu Dật vỗ vai Chu Lâm rồi buông hắn ra, cười nói: "Được rồi! Buổi chiều thì đi đâu giết thời gian đây? Hay là đến tiệm net chơi vài trận đi?”
Chu Lâm nhíu mày nói: "Không phải cậu còn chưa ăn cơm sao?”
Triệu Dật không thèm để ý nói: "Tiệm net không phải có mì ăn liền sao? Trước tiên nhịn một lát, buổi tối đi ăn xiên nướng không phải sẽ sảng khoái hơn sao!”
Chu Lâm cười nói: "Được rồi! Tôi tưởng cậu giàu có rồi sẽ càng chú ý cuộc sống hơn chứ, không ngờ vẫn giống như trước kia.”
Triệu Dật cười nói: "Chú ý cái rắm, đi thôi! Nhưng còn Trần Vi ở đây, làm sao bây giờ?”
Chu Lâm nói: "Tôi đi hỏi một chút xem cô ấy có muốn cùng tôi đến quán net không.”
“Được!”
Chu Lâm trở lại bên cạnh Trần Vi, hai người thì thầm vài câu, Chu Lâm nói: "Cô ấy sẽ về phòng một lát, sau đó đến quán net tìm chúng ta, buổi tối sẽ cùng chúng ta đi ăn cơm.”
Triệu Dật cười trêu chọc một câu: "Có thể cùng con trai đi quán net, con gái cùng con trai chơi game đều là những cô gái tốt đó nha. Không cần biết người con trai có cặn bã hay không, ít nhất cô gái đó cũng rất yêu họ..."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!