Chương 187: Liễu Vũ Phi? Còn người đẹp họ Phùng thì sao?
Lục Đào ngạc nhiên nhìn sang Triệu Dật.
"Cậu có bạn gái?"
Triệu Dật cười híp mắt đáp lời: "Đúng vậy!"
Lục Đào tò mò hỏi: "Là ai vậy?"
"Cậu đã từng gặp qua cô ấy, là Liễu Vũ Phi!"
Con mắt Lục Đào lúc này lập tức mở to, nói: "CMN! Sao lúc đầu cậu nói chỉ là bạn bè?"
Triệu Dật nhún nhún vai đáp: “Tôi đổi chủ ý! Tôi cảm thấy không thể phụ bạc một người đẹp như vậy, hơn nữa còn là một cô gái đáng yêu lại thích tôi như thế, cậu nghĩ có đúng hay không?"
Hai người Tôn Lượng cùng Ngụy Xuyên cũng nhịn không được cười vang.
Tôn Lượng khẽ nói: “Vậy tình cảnh hôm nay là có bạn gái đấu với không có bạn gái đúng không, Lục Đào?"
Lục Đào lập tức lúng túng, nói: “Đừng! Kỳ thực trong lòng em cũng có quỷ, hơn nữa còn có cả một đoàn.”
Ngụy Xuyên trêu chọc nói: " Thì ra chú em cũng là một lão sắc quỷ!"
Đám người trêu ghẹo một phen, bầu không khí lập tức rất hòa hợp.
Sau một hồi đùa vui, mọi người cũng không có uống rượu, chỉ tùy ý nói một số chuyện gần đây.
Anh Dật, lúc trước anh giúp tôi đưa ra cái ý tưởng kia, tôi về nhà lập tức triển khai cho toàn bộ các cửa hàng gần trường đại học. Tiếp đó lại làm một đợt hoạt động, cộng thêm mánh khoé lần trước anh làm bữa tiệc họp lớp, tôi cũng tổ chức một số hoạt động tương tự. Hiện tại Lẩu Đằng Long của chúng tôi đang rất hot, doanh thu mỗi ngày đều tới tập nập, cái này phải cám ơn anh Dật đã gợi ý!”
Ngụy Xuyên nói xong thì bưng chén rượu lên: “Nào! Anh Dật, tôi kính anh ly rượu này.”
Triệu Dật cười nói: “Khách sáo rồi! Tôi chỉ thuận miệng nói mà thôi, đây cũng không tính là công lao gì cả.”
Tôn Lượng cười nói: “Đầu óc của chú em đúng là rất nhạy bén! Chúng tôi sợ lạ không theo kịp thời đại này mất.”
Lục Đào cầm một cái đầu vịt chậm rãi gặm: “Triệu Dật! Hai ngày nay cậu đều đi chơi cùng với Liễu Vũ Phi, tối hôm qua có bắt được hay không?”
Triệu Dật cười nói: “Ngày hôm qua mới xác định quan hệ, làm sao lại nhanh như vậy được. Cậu cho rằng tôi cũng giống như tên sắc quỷ như cậu ư! Từ lúc nhận biết đến chia tay, toàn bộ chỉ trong một ngày đều đã giải quyết xong?”
Ngụy Xuyên tò mò hỏi: “Còn có, hôm đó anh mang theo người đẹp họ Phùng thì sao?”
Triệu Dật cười nói: “Bạn bè thôi.”
Lục Đào một mặt ghét bỏ nhìn Ngụy Xuyên, làm ra vẻ mặt đau lòng nói: “Người anh em của tôi ơi! Điều này mà còn hỏi nữa sao, hỏi thì chắc chắn câu trả lời sẽ là bằng hữu thôi!”
Ngụy Xuyên bừng tỉnh, chợt bưng ly rượu lên nói: “Phúc, cái này tôi phục rồi!”
Mọi người đều cười vang.
Đặt ly rượu xuống, Ngụy Xuyên đột nhiên hỏi: “Đúng rồi! Anh Lượng, ngày mai khu chung cư trung tâm Đức Phong bắt đầu mở giao dịch. Trước đó không phải anh muốn mua một căn sao, có muốn đi xem một chút hay không?”
Tôn Lượng cười gật đầu nói: “Đi chứ! Tôi chuẩn bị mua một căn đây.”
Ánh mắt Ngụy Xuyên lập tức sáng lên, nói: “Anh Lượng chuẩn bị mua loại căn hộ thế nào, trước em cũng có tìm hiểu một chút nên cũng biết một số thông tin. Ước chừng 40 ngàn 1 mét vuông trở lên, từ 80 - 340 mét vuông loại nào cũng có…”
Tôn Lượng cười nói: “Tôi chuẩn bị mua loại lớn nhất.”
Ánh mắt Ngụy Xuyên lập tức lộ vẻ hâm mộ nói: “Anh Lượng quá mạnh! Tòa nhà Đức Phong này là địa điểm đẹp nhất ở Giang Châu, nó nằm giao thoa giữa hai con sông Giang Châu. Trên nóc tòa nhà còn có hồ bơi, ngồi trong phòng có thể ngắm 270 độ cảnh Giang Châu. Mặc kệ là chính mình ở hay là để đầu tư đều rất tốt…”
Triệu Dật nghe xong, trong lòng có chút rung động.
Thẻ mua sắm bất động sản còn chưa dùng đến.
Hắn tới Giang Châu cũng đã gần một tháng, tòa nhà Đức Phong này hắn cũng từng nghe qua. Hơn nữa cũng đã nhìn thấy, nó nằm ở trung tâm là vị trí giao nhau giữa hai con sông, giống như là vị trí boong tàu của một chiếc thuyền, vị trí này đúng là rất tuyệt.
Tòa nhà Đức Phong này từng dấy lên một làn sóng tranh cãi rất lớn, rất nhiều người cho rằng việc xây dựng của nó sẽ làm phá hủy cảnh quan môi trường. Thậm chí có người nói là phá hủy phong thủy, nhưng cũng có người tán thành. Nhờ nó mà sẽ trở thành địa danh kiến trúc mới, hơn nữa, vị trí địa lý nơi này quả thật rất tốt, có thể nói là nơi có tầm nhìn cực kỳ đẹp.
Giang Châu cũng mới chỉ được thăng cấp thành thị hạng nhất. Nếu không, giá nhà này làm sao có thể mua được với giá hơn 40 ngàn chứ?
Triệu Dật trong lòng tính toán một chút, 40 ngàn một mét vuông. Nếu là 340 mét vuông thì chẳng phải hơn 14 triệu, vừa vặn không quá giới hạn của thể mua sắm bất động sản. Nếu như chọn một căn hộ lớn thì sẽ đắt hơn một chút, có thể vượt quá 15 triệu.
Giống như Ngụy Xuyên nói, nơi này bất kể là đầu tư hay là tự mình ở đều phi thường tốt.
Huống chi, hiện tại trên người hắn đã có hơn 40 triệu tiền mặt, hắn cũng không quan tâm đến căn nhà kia có đắt hay vượt quá hạn mức thẻ.
Mặc kệ sau này có phát triển ở Giang Châu hay không, Giang Châu khẳng định đều là căn cứ quan trọng nhất. Mua một căn hộ trong tòa kiến trúc có vị trí tốt thế này là đều cực kỳ cần thiết.
Triệu Dật lên tiếng hỏi: “Ngày mai tòa nhà Đức Phong này sẽ mở bán sao? Tôi cũng muốn đi xem, nhưng mà tòa nhà có vị trí tốt thời này e rằng sẽ có rất nhiều người cũng muốn mua, chỉ sợ không thể mua được.”
Lục Đào kinh ngạc hỏi: "Cậu có hứng thú sao?”