Chương 142: Anh Dật mang bọn tôi bay
“Trời ạ! Tôi cảm thấy mình nhất định bị hoa mắt rồi!”
“Quan Trạch vậy mà đang dẫn đầu! Cái này đúng là không có khoa học!”
“Chẳng lẽ Phi Long thật sự đang nhường sao?”
“Không phải! Phi Long chắc hẳn không nhường, tốc độ của hắn không chậm hơn trận đua lúc trước!”
“Tốc độ của Phi Long đúng là rất nhanh, hắn qua khúc cua thứ nhất chỉ mất 31 giây, cái này so với lần trước hắn chạy nhỉnh hơn một chút. Rõ ràng hắn đang dùng toàn lực, chỉ có điều Quan Trạch so với hắn lại lợi hại hơn!”
“Tôi nhớ trước đây Quan Trạch thực lực rất yếu mà! Sao hôm nay bỗng nhiên trâu bò như vậy!”
“Chúng ta đều bị Quan Trạch lừa hết rồi, hôm nay rõ ràng Quan Trạch muốn chứng minh thực lực mạnh mẽ của hắn. Muốn thể hiện năng lực trong giới đua xe ngầm, chứng minh địa vị trong giới đua xe. Đáng thương chúng ta còn tưởng người ta là kẻ ngốc nhiều tiền, kết quả kẻ ngốc chính là chúng ta…”
“Bọn người Trương Tử Sơn toàn bộ đều đặt cược cho Quan Trạch, bọn họ làm sao biết được Quan Trạch có thể thắng, chẳng lẽ bên trong có tin tức nội bộ gì sao?”
Theo dõi trận thi đấu này hiện có mấy trăm người đang tụ tập ở trên sân, ít hoặc nhiều đều tham gia đặt cược. Trong lúc nhất thời vẻ mặt mọi người đều có chút kinh ngạc, thán phục cùng hối hận, âm thanh trò chuyện ở trong sân càng lúc càng nóng lên.
Mộc Dao vui vẻ bắt được cánh tay Triệu Dật, cô mừng rỡ nói: “Triệu Dật! Cậu đoán không sai chút nào, hắn thật sự rất mạnh!”
Chu Văn Tĩnh cùng Trương Tử Sơn liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều cảm thấy có chút rục rịch.
Tần Băng Lạc khẽ mím môi, nhìn một chút người ở bên cạnh mình là Triệu Dật, trong ánh mắt có vài phần khâm phục con người này.
Trong khi tất cả mọi người đều cho rằng Phi Long sẽ giành chiến thắng, Quan Trạch là dùng tiền để chơi đùa. Thế nhưng Triệu Dật lại có thể nhìn ra dấu vết để lại, suy đoán ra dự định chân chính phía sau của Quan Trạch.
Đúng là lợi hại!
Khó trách chú Đặng cùng cha và mẹ coi trọng hắn như vậy, thậm chí còn nghĩ cách tác hợp mình cùng với hắn.
Trên mặt Triệu Dật hiện tại không có bất kỳ sự vui mừng hay bất ngờ nào cả, hắn chỉ đang tập trung quan sát hai chiếc xe đua trên màn hình.
Rõ ràng có thể thấy, kỹ thuật lái xe của Quan Trạch cao hơn một chút so với Phi Long. Mặc dù Phi Long bám sát ở phía sau Quan Trạch, không để cho hắn kéo dài khoảng cách. Thế nhưng mọi người đều có thể nhìn ra được, khoảng cách này chỉ miễn cưỡng bảo trì không kéo dài, nhưng mà cũng không có rút ngắn lại được.
Phi Long nhất định sẽ thua!
Kết quả đúng như mọi người nghĩ, Phi Long bị dẫn trước hơn 10m cho đến tận lúc cán vạch đích.
“CMN! Đúng là bị hố một vố rồi!
“Tiền của tôi! Thảm rồi, thật sự tôi bị mỡ heo làm tâm trí mê muội. Cứ tưởng nhặt được tiền, kết quả lại trở thành đưa tiền!”
“May mà tôi vừa vặn mua xe rồi, nếu không thì hôm nay cũng toàn bộ quăng đi, một chiếc xe cứ vậy mà thua mất!”
“Đám người Trương Tử Sơn xem ra kiếm được một mớ rồi, mấy người bọn hắn đặt 3 triệu vậy là kiếm được 3 triệu. Tiền này mua một trong hai chiếc xe tranh tài lúc này đều có thể còn dư tiền…”
Chu Văn Tĩnh vẻ mặt có chút lúng túng, Trương Tử Sơn thì cực kỳ hưng phấn, mặt đỏ rần.
Chu Văn Tĩnh vốn dĩ chuẩn bị đặt cược cho Phi Long 500 ngàn, nhưng mà Triệu Dật nói Quan Trạch sẽ thắng. Hắn vẫn bán tính bán nghi, kết quả chỉ đặt cược có 100 ngàn. Một trăm nghìn tiền đặt cược này đều ít hơn tất cả mọi người, hắn cảm thấy có chút ngại ngùng nên mới miễn cưỡng đặt cược. Thế là bỏ qua một cơ hội kiếm tiền.
Hắn có chút hâm mộ Trương Tử Sơn, Trương Tử Sơn dám đặt cược 1 triệu. Lần này thắng lập tức kiếm lời 1 triệu, đây thật là trở mình.
Trương Tử Sơn rất hưng phấn, tính tình hắn có chút đơn giản cũng tương đối lỗ mãng. Việc đã quyết định là không chạm trán sẽ không về. Cho nên khi xác định lời phỏng đoán của Triệu Dật có đạo lý, hắn lập tức đặt cược toàn bộ. Làm xong, nếu lỡ như có thua thì dự định sống qua một đoạn thời gian khổ sở. Hiện tại tài sản bỗng nhiên tăng lên, làm sao có thể không vui chứ?
“Anh Dật! Anh quá lợi hại!”
Trương Tử Sơn cảm thấy cực kỳ khâm phục nhìn Triệu Dật, hắn thật lòng biết ơn Triệu Dật, hắn nói: “Cám ơn anh! Đã nhường cho tôi một ít, mang chúng tôi bay cùng!”
Lúc trước hắn xưng hô với Triệu Dật vẫn là gọi thẳng tên, bây giờ thuận lý thành chương lập tức xưng hô anh Dật. Hơn nữa, còn không có chút cảm giác ngại ngùng gì.
Có thể mang người khác kiếm tiền, thậm chí còn nhường ra một chút không gian kiếm tiền cho người khác kiếm, người như vậy không xứng đáng gọi một tiếng ‘anh’ hay sao?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!