Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị - Cổ Dục (FULL)

Chương 99: Cá lớn xuất bể  

             “Cũng được, còn trong phạm phi chi trả. Đúng rồi, tôi muốn nền của ao cá được lát bằng xi măng. Bởi vì ảnh hưởng đến cá, cho nên tôi cần một lớp bảo vệ bên dưới. Nhưng gạch men sứ rất dễ rời ra, hơn nữa việc vệ sinh còn rất phiền phức. Không biết anh có đề nghị nào tốt hơn không?” Tính toán ở trong đầu một lúc. 800 ngàn là con số có thể chấp nhận được, hoàn toàn còn trong khả năng chi trả của bản thân. Hắn liền hỏi Cổ Tuấn Tài vấn đề thứ hai, cũng là vấn đề hắn quan tâm nhất.  

             “Không muốn gạch men sứ mà cũng không muốn để xi măng làm cá bị thương thì cũng chỉ có thể sử dụng Gỗ bảo quản mà thôi. Loại gỗ này được tạo nên bởi gỗ và những thành phần hóa học, sẽ không bị mục thối, nhưng vẫn đạt hiệu quả chống nước như bình thường. Thông thường sẽ kết hợp nó với vải chống nước và một lớp chống thấm nữa là không vấn đề gì. Nhưng việc vệ sinh không khác gạch men là bao, hai tháng vệ sinh một lần. Hơn nữa nếu như vậy thì số tiền dự tính sẽ tăng lên đó.”  

             Nghe thấy lời Cổ Dục, Cổ Tuấn Tài cũng lập tức tính toán. Nếu như dùng Gỗ bảo quản chống phân hủy này mà nói, ít nhất phải thêm từ 80 ngàn lên 100 ngàn tệ mới được.  

             Nghe thấy lời hắn, Cổ Dục cũng ngẫm nghĩ một lúc rồi gật đầu đồng ý. Đừng nói là 900 ngàn tệ, ngay cả 1 triệu 9 hắn cũng sẽ xây. Bởi vì sau khi xây xong, tiền hắn thu về càng nhiều nữa. Đây chính là một vốn bốn lời.  

             “Được rồi, công trình này sẽ giao cho anh. Không biết bao lâu thì xây xong nhỉ?” Gật đầu một cái, Cổ Dục cũng hạ quyết tâm.  

             “Xem ra công trình này phải mất đến nửa tháng đấy!” Liếc mắt nhìn mảnh đất này, Cổ Tuấn Tài do dự nói. Đó đã là tiến độ rất nhanh rồi.  

             “Quá chậm.” Nhưng Cổ Dục không hài lòng với tốc độ này. Phải biết dạo này hắn hay câu được cá lớn, mà một ngày khu Ngư Trường này chưa xây xong, hắn sẽ lại thiệt hại không ít. Nếu như không phải gần nhà hắn có sẵn chỗ, hắn đã đi mua đời nó bể cá cho nhanh rồi.  

             Cho nên nửa tháng là quá lâu, khiến hắn thiệt hại ít nhất phải mấy triệu!  

             “Như vậy đi. Nếu xây xong trong vòng nửa tháng, tôi sẽ thêm 300 ngàn tệ coi như tiền thưởng. Việc này có thể ghi vào trong hợp đồng. Nhưng nếu xây lố 1 ngày sẽ trừ đi 10 ngàn tệ. Cứ thế trừ dần tới khi hết 300 ngàn tệ thì thôi.” Suy nghĩ một chút, Cổ Dục nói với Cổ Tuấn Tài.  

             Nghe thấy cơ chế trao thưởng của Cổ Dục, Cổ Tuấn Tài cũng lộ vẻ do dự. 300 ngàn tệ, đây chính là cho không hắn 300 ngàn tệ đấy. Cái Ngư Trường này nếu như xây xong, theo suy đoán thì hắn có thể kiếm lãi khoảng 100 ngàn tệ. Đây chính là gấp ba lợi nhuận!  

             Việc hắn không động tâm là không thể nào.  

             Cổ Tuấn Tài rất muốn có được 300 ngàn tệ này, cho nên tốc độ hành động của hắn phải nói là cực kì nhanh.  

            Xế chiều hôm đó, sau khi kí xong hợp đồng với Cổ Dục, hắn liền lập tức gọi người ra làm biểu đồ thiết kế. Cổ Dục quan sát một chút rồi chọn thiết kế tròn. Loại thiết kế này ở Đông Bắc không dễ bị đọng tuyết, cũng không dễ bị sập mái. Đương nhiên làm nhọn thì tốt hơn.  

             Nhưng ở nông thôn sẽ rất ít người làm nhọn, vì nó tượng trưng cho điềm xấu.  

             Sau khi lựa chọn bản thiết kế xong, hôm sau Cổ Tuấn Tài và đội xây dựng liền vào thoon. Vì để sớm xây cho xong nên hắn cố tình tuyển thêm 20 người nữa, rồi lại đi mượn những máy móc của các công ty khác cho sớm ngày xong việc.  

             Mà khoản khen thưởng của Cổ Dục bằng 1/3 giá trị của công trình. 300 ngàn tệ được chuyển kia thường là những khoản đặt cọc, cũng phải khoảng hơn 20%. Nhưng Cổ Dục trực tiếp cho 1/3, đây cũng là thành ý của hắn. Điều này khiến Cổ Tuấn Tài càng thêm cố gắng.  

             Tuy nhiên, Cổ Tuấn Tài bên này càng tò mò, nhưng bên kia Cổ Dục vẫn đang chuẩn bị cá. Kể từ sau lần hắn mua xe đó, khoảng tiền 2 tỷ tiết kiệm của hắn đã rút lại không ít.  

             Mặc dù lần bán cá thứ hai này, hắn thu về khoảng 1 tỷ. Nhưng nếu tính cả tiền thuê đất và tiền xây ao cá thì hắn chẳng còn đồng nào đem gửi tiết kiệm ngân hàng cả.  

             Cho nên ngay ngày thứ hôm sau, Cổ Dục liền gọi cho Hứa Cẩm một cú điện thoại, gọi hắn tới để lấy cá. Nhưng cái xe nước trước đó không cần tới, mà đổi một cái khác to hơn. Nghe thấy lời Cổ Dục, Hứa Cẩm đương nhiên sẽ chuẩn bị.  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!