Chương 399: Phong cách thiết kế
Phong cách trang trí chủ yếu được chia làm hai loại, một là phong cách Trung Hoa, hai là phong cách phương Tây. Trong những năm gần đây phong cách phương Tây được sử dụng rất nhiều, phong cách Baroque là loại phù hợp nhất để xây nhà lầu. Nhà của anh Cổ đây muốn theo phong cách châu u, phong cách Mỹ, phong cách đồng quê Mỹ hay phong cách Địa Trung Hải đều được....”
Nhìn thấy Cổ Dục có vẻ như không hiểu lắm lúc này Khâu Ninh lấy một chiếc ipad từ trong túi xách của mình ra, sau đó mở file PPT của mình lên bắt đầu trình chiếu những bức ảnh thể hiện những phong cách khác nhau.
“Kiểu phong cách nhà Trung Hoa gần đây phổ biến, ngoài ra cũng có phong cách Nhật Bản, phong cách Thái, hoặc là phong cách Đông Nam Á. Những thứ này đều giống như kiểu nhà Trung Hoa, đương nhiên nếu như anh Cổ thích phong cách Trung Hoa thuần túy cũng vẫn được. Phong cách Trung Hoa thì được chia thành phong cách sông nước Giang Nam, phong cách vườn Tô Châu, phong cách biệt thự miền bắc, phong cách Trung Hoa với các yếu tố hiện đại đang xen, và còn phong cách nữa đó là phong cách cổ điển. Anh có thể thấy nhà của cụ Tống chính là trang trí theo phong cách cổ điển.”
Nghe thấy lời nói của Khâu Ninh, Cổ Dục cũng nhìn xem từng bức hình trong slide PPT. Nói thật là hắn đều rất thích, tuy nhiên làm kiểu gì, dạng gì hắn vẫn chưa có chủ ý nào cả.
"Thư Nhân, chị Lâm, chị Lý có ở đó không, lại đây giúp tôi đưa ra một vài ý kiến nào." Cổ Dục chính là như vậy, có lúc hắn cũng sẽ lộ ra vẻ do dự, thiếu quyết đoán. Bởi vì bản thân không thể quyết định được vậy thì hỏi ý kiến người khác sẽ tốt hơn. Dù sao nhà này có thay đổi hay không thì ba người Phùng Thư Nhân bọn họ cũng thường xuyên nhìn vậy thì hỏi ý kiến các cô ấy một chút cũng tốt.
Khi ba người họ nghe thấy Cổ Dục gọi thì cũng đi tới giúp đỡ đưa ra ý kiến. Tuy nhiên lúc này Tống Mính đang ngồi bên cạnh, ánh mắt nhìn ba người họ chợt nheo lại một chút.
Giống như Lâm Lôi, bọn họ đều cảm thấy được sự uy hiếp từ Tống Mính. Tất nhiên Tống Mính cũng cảm nhận được uy hiếp của các cô ấy, các cô ấy so với Tống Mính đều có ưu nhược điểm rất rõ ràng.
So sánh ba người Lâm Lôi, Phùng Thư Nhân, Lý Vân Vân với Tống Mính thì ai cũng có những ưu điểm và nhược điểm rất rõ ràng.
Điểm bất lợi là cả ba người họ đều không mạnh bằng Tống Mính, gia thế không tốt bằng, bối cảnh cũng không tốt bằng, cả thông minh và học thức cũng không thể sánh bằng.
Nhưng ưu thế của bọn họ chính là... tòa nhà gần mặt nước sẽ là tòa nhà đầu tiên đón được ánh trăng, tức là người ở gần thì sẽ có lợi hơn so với người ở xa.
Nữ nhân theo đuổi nam nhân khác với nam nhân theo đuổi nữ nhân. Nam nhân theo đuổi nữ nhân phụ thuộc nhiều vào việc theo đuổi và kiên trì.
Những nữ nhân vì để thể hiện sự dè dặt tất nhiên sẽ không muốn chủ động tấn công, cũng rất ít biểu lộ. Đương nhiên đây chỉ là rất ít, cũng không phải không có người chủ động.
Tống Mính có hứng thú đối với Cổ Dục cũng không phải ngày một ngày hai, tuy nhiên cô ấy vẫn án binh bất động. Một là muốn cân nhắc lại bản thân, hai là đang quan sát Cổ Dục. Đương nhiên, điều thứ ba cũng là vì cô ấy hy vọng Cổ Dục sẽ chủ động theo đuổi cô ấy trước.
Tuy nhiên nhìn tình hình bây giờ có vẻ như là có chút nguy hiểm.
Không nói những cái khác chỉ riêng ba cô gái mà trước đó Tống Mính không có để ở trong mắt, vậy mà bây giờ rõ ràng thân phận của các cô ấy trong lòng của Cổ Dục là rất cao, vì vậy Tống Mính cần phải chú ý những cô gái này.
Mấy người Lâm Lôi tất nhiên là không biết suy nghĩ này của Tống Mính. Bây giờ các cô vẫn đang bận nhìn cái PPT kia để xem thử mình thích loại phong cách nào.
Trong ba người bọn họ thì Phùng Thư Nhân là người đưa ra lựa chọn nhanh nhất, dù sao cô ấy cũng còn nhỏ lại bị nhiễm nặng phim truyền hình Hàn Quốc. Chính vì vậy cô đã đưa ra lựa chọn của mình là… phong cách Nhật Bản...
Điều này cũng không thể trách cô được, bởi vì cách trang trí nội thất trong phim Hàn rất giống với phong cách Nhật Bản.
Đất nước Hàn Quốc thật sự rất kì lạ, không chỉ bởi vì con người bọn họ kì lạ, không biết xấu hổ mà tư tưởng của bọn họ cũng rất khác người. Ví dụ như trong cộng đồng quốc tế bọn họ quả thật rất ghét Nhật Bản, bởi một số vấn đề về lịch sử dẫn đến toàn bộ Châu Á đối với Nhật Bản cũng không có hảo cảm mấy, do đó tất nhiên Hàn Quốc cũng không ngoại lệ.
Nhưng mặt khác, bọn họ lại rất hy vọng có được sự công nhận từ Nhật Bản. Có vẻ như toàn bộ nhóm nhạc, mặc kệ là nam hay nữ sau khi đạt được thành tích nhất định ở quê hương của mình thì họ phải đi đến Nhật Bản để chinh phục. Nếu như họ muốn được công nhận, điều này rất được hoan nghênh ở trong nước họ.
Về vấn đề kinh tế thì bọn họ cho rằng Trung Quốc đang đuổi theo họ, còn bọn họ thì đang đuổi theo Nhật Bản. Nhưng bọn họ lại không biết trên thực tế Trung Quốc căn bản không có để bọn họ và Nhật Bản vào trong mắt, mục tiêu của Trung Quốc vẫn là đứng thứ nhất.
Mặc dù quốc gia này kỳ lạ, dân tộc này kì lạ, nhưng bọn họ vẫn có sức mạnh to lớn để đầu độc đại đa số thế hệ trẻ và Phùng Thư Nhân chính là nhân chứng cho điều này. Tuy nhiên ý kiến của cô rất nhanh đã bị phủ nhận.
Còn phong cách Thái và phong cách Đông Nam Á cũng đều bị bỏ, ngay cả phong cách biệt thự ở miền Bắc và phong cách vườn ở miền nam cũng đều bị lược bỏ.