Chương 342: Chỉnh nhạc
Nghe Phùng Thư Nhân kể lại, Triệu Hàn ở bên cạnh không khỏi hô to kêu nhỏ, mà vẻ mặt của Lương Tuyết cũng khiếp sợ nhìn về phía Cổ Dục.
Vốn cô cho rằng Cổ Dục mà mình đã hiểu về Cổ Dục rồi, dù sao đối với cô thì Cổ Dục cũng đã quá thần. Nhưng bây giờ, có lẽ đó chỉ là phần nổi của tảng băng chìm mà thôi.
“Được rồi! Đừng nghe cô bé thổi phòng, nào có thần kỳ như vậy chứ. Đi vào nhà rồi nói chuyện, tôi muốn nghe cô nói một chút.” Nhìn dáng vẻ Phùng Thư Nhân càng nói càng hưng phấn, Cổ Dục không khỏi mỉm cười đặt lên đầu Phùng Thư Nhân xoa xoa. Tiếp đó thì nói với Lương Tuyết cùng Triệu Hàn, sau đó dẫn theo hai người đi vào trong nhà, bọn họ sẽ ở đây chém gió một lúc, đợi một hồi rồi cùng nhau ăn cơm trưa.
Nhà Cổ Dục trước giờ không có lưu khách lại, bởi vì như vậy sẽ làm chậm trễ việc câu cá của hắn. Mà buổi trưa lúc ăn cơm, có lẽ sẽ lại cùng Triệu Hàn uống rượu, buổi chiều e là cũng không có thời gian. Cho nên chỉ có thể nhân lúc này làm chuyện chính sự cho xong rồi lại tính tiếp…
“Ồ, bài hát này…” Cổ Dục đang ngồi trong phòng khách nhìn Lương Tuyết phát bản demo thì trầm tư một chút sau đó nhỏ giọng nói.
“Bài hát này quả thực không giống phong cách trong nước, mặc dù ca từ thì giống nhưng phong cách âm nhạc lại vận dụng cách làm của phương Tây. Bài hát này được xem như một ca khúc kết hợp giữa phong cách R&B của Trung Quốc với một vài phong cách phương Tây, cả hai phong cách đều cùng tồn tại trong một bài hát. Chính vì vậy, ban đầu tôi đã dùng ghita để làm nhạc đệm cho nó.”
Cổ Dục sờ cằm của mình suy nghĩ một chút rồi chậm rãi nói.
Phong cách âm nhạc giữa nhạc Trung Quốc và nhạc phương Tây hoàn toàn không giống nhau. nhạc Trung Quốc chủ yếu là tự thuật, âm nhạc nhẹ nhàng, thư giãn, giống như một bức tranh sơn thủy. Nó không chú trọng hiện thực mà ngược lại nó chú trọng về ý tưởng hơn.
Bài hát như vậy khi nghe sẽ cảm thấy đặc biệt thoải mái, giống như dạng nhạc kinh kịch. Giai điệu của nó nếu là người biết nghe sẽ cảm thấy hay vô cùng, sẽ nghe đi nghe lại nhiều lần. Ca từ giống như là ẩn chứa rất nhiều điều bên trong, khiến cho người nghe cảm thấy rất nhiều ẩn ý trong đó.
Nhưng có một vấn đề chính là nó không nói rõ sự việc một cách thẳng thắn.