Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị - Cổ Dục (FULL)

Chương 303: Bữa tiệc lớn  

             “Đây là cha mẹ tôi.”  

             Sau khi giới thiệu xong mọi người với cha mẹ, đương nhiên Cổ Dục cũng muốn giới thiệu cha mẹ mình với mọi người.  

             Nghe Cổ Dục nói xong, ở bên này mọi người cũng có chút ngại ngùng lên tiếng đáp lại.  

             Giống như Lâm Lôi, Lý Vân Vân thì gọi là chú, dì. Còn Phùng Thư Nhân, Cổ Tú Tú và Lưu Phi Phi gọi là ông và bà. Điều này làm cho sắc mặt của mẹ Cổ Dục có chút kỳ quái, bà cảm thấy như mình đột nhiên già đi thêm mấy tuổi.  

             Phải biết rằng ở chỗ bà sống cũng có những người độ tuổi như Cổ Dục mới kết hôn, thế nhưng thực sự sinh con cũng không có nhiều. Nhưng mà vừa mới đến đây thì đã trở thành ông và bà, khoảng cách này thật là có một chút lớn.  

             “Chú em An Bình, đã thật nhiều năm không gặp rồi.” Nhìn cha Cổ Dục, ông của Cổ Tú Tú cũng cười nói.  

             “Đúng vậy, anh trai.” Sau lời giới thiệu của Cổ Dục, cha của Cổ Dục cũng đã nhớ ra Cổ Quốc Khánh là ai, dù sao bọn họ cũng là đồng trang lứa. Mặc dù Cổ Quốc Khánh so với ông lớn hơn không ít, nhưng lúc nhỏ đã gặp nên rất nhanh là đã nhớ ra. Sau đó, ông và Cổ Quốc Khánh nhắc lại chuyện ngày xưa.  

             Nhưng nói chưa được hai câu, Cổ Dục đã cầm hành lý của bọn họ đi lên phòng trên lầu.  

             Khi bọn họ nhìn thấy căn phòng của Cổ Dục, nói thật bọn họ cũng coi như là yên tâm.  

             Giống như phần lớn cha mẹ tưởng tượng. Họ cho rằng con mình đi ra ngoài phải chịu đựng gian khổ, nơi ở thì tồi tàn, môi trường xung quanh thì dơ bẩn, đồ vật cũng rất ít ỏi.  

             Sau khi bọn họ thấy căn phòng của Cổ Dục, lập tức họ thấy mình đã nghĩ nhiều rồi. Cổ Dục bây giờ có tiền, hắn làm sao có thể ngược đãi bản thân được cơ chứ.  

             Bên cạnh việc cảm thấy yên tâm thì trong lòng họ cũng còn một chút cảm thấy chưa ổn, đây là một sự bất an trong lòng.  

             Nhưng sự bất an này bọn họ sớm đã thành thói quen, dù sao Cổ Dục cũng là người sống tự lập.  

             Sau khi đem đồ vật cất kỹ, Cổ Dục muốn đi chuẩn bị cơm trưa. Ban đầu, mẹ Cổ Dục còn muốn giúp đỡ nhưng lại bị Cổ Dục đuổi ra ngoài. Nói đùa gì đây, cha mẹ hắn tới làm sao có thể để cho bọn họ nấu cơm, chắc chắn đầu bếp này phải là hắn tới làm rồi.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!