Chương 273: Mua ca khúc
"Tên thật của tôi là Lương Tuyết, Tuyết trắng mùa xuân là tên của tôi trên phòng livestream." Nghe thấy Phùng Thư Nhân đã đoán ra mình là ai, cô gái tên Lương Tuyết này cũng không giấu diếm, mà là trực tiếp nói ra tên thật của mình.
"Ài! Tôi nói này chú, sao tự nhiên lại đem hai cái người phiền phức này tới đây cơ chứ." Thấy cô ta đã thừa nhận, Phùng Thư Nhân không khỏi bất đắc dĩ kéo Cổ Dục một chút, sau đó nhỏ giọng nói.
"Kẻ thù của cháu sao?" Nghe được lời của Phùng Thư Nhân, Cổ Dục đánh giá hai người này một chút, nhìn sao cũng không giống như người đến để gây chuyện, tại sao Phùng Thư Nhân lại lo lắng như vậy chứ?
"Không phải kẻ thù của cháu, mục tiêu của các cô ấy kỳ thật là chú." Nhìn ánh mắt nghi hoặc của Cổ Dục, Phùng Thư Nhân không khỏi nhìn hắn một cái, sau đó thì trả lời với hắn.
Nhưng mà nghe Phùng Thư Nhân nói như vậy Cổ Dục lại càng không rõ, mục tiêu là hắn sao? Vậy hai người bọn họ tìm hắn để làm gì?
Cùng hai người này vào nhà chưa được bao lâu, Cổ Dục lập tức hiểu rõ rốt cùng là chuyện gì.
Chuyện này nói ra thật ra phải trách vì sự nông nổi nhất thời của hắn.
Trước đó không phải hắn đã từng chơi hai bài hát sao?
Một bài là Hương Cây Lúa, một bài hát Tôi bắt đầu Rock n Roll và sau đó hai bài hát đều hot.
Trong đó Tôi bắt đầu Rock n Roll đã trở thành nhạc nền của không ít video ngắn, bởi vì thật sự là nó đủ hài hước. Mà một bài hát khác là Hương cây lúa lại nhận được không ít lời khen ngợi, thậm chí có không ít công ty quản lý đều liên hệ với Cổ Dục. Một là hy vọng có thể ký hợp đồng quản lý với Cổ Dục, đào tạo để cho Cổ Dục ra mắt công chúng. Điều này đương nhiên là không có khả năng, bởi vì Cổ Dục cũng không cần số tiền này. Chủ yếu nhất chính là, hắn đã quen với việc lười biếng và cũng không hy vọng mình trở thành nhân vật của công chúng. Nếu vậy thì không thể có cuộc sống sinh hoạt thoải mái được nữa.
Điểm thứ hai chính là bọn họ cũng muốn mua bản quyền hai bài hát này từ trong tay Cổ Dục.
Ý thức bản quyền trên thế giới hiện tại là rất nghiêm trọng, hát trong livestream không quan trọng. Thế nhưng nếu bạn muốn dựa vào những bài hát này để kiếm tiền thì không được.
Ví dụ, những KTV kia, tất cả bài hát họ đều phải trả bản quyền thì mới có thể sử dụng được.
Trong buổi hòa nhạc, ngoài việc hát bài hát của riêng mình thì bài hát của người khác nếu hát cũng cần phải trả bản quyền. Trừ khi bên kia ủy quyền cho bạn, cho phép bạn hát thì được. Nếu không thì bạn bắt buộc phải trả tiền.
Còn có những người tham gia chương trình truyền hình tuyển chọn tài năng, muốn sử dụng bài hát cũng phải thu phí bản quyền. Hơn nữa phải thu hơn 200 ngàn tệ, đây cũng không phải là chuyện đùa. Nếu như có thể đem bản quyền bài hát này thu vào công ty bọn họ, vậy thì giống như nằm cũng có thể kiếm tiền.