Chương 229: Nếm thử tay nghề của Cổ Dục
"Vậy chúng ta bắt đầu làm việc thôi!" Sau khi nhìn thấy tiền đã chuyển vào tài khoản Cổ Dục, ông cụ bên này cũng cười khẽ nói. Nghe thấy ông cụ ra hiệu, hai người đàn ông trung niên đi đến bể cá. Sau đó từ trong bể cả chọn một con cá không lớn, cũng không nhỏ, nhìn cân đối rồi bắt ra. Đây chính là lấy giá trị trung bình để phòng hờ những vấn đề có thể xảy ra.
Mà con cá vừa mới rời khỏi nước giếng lập tức từ một chú cá dịu hiền chuyển thành một con cá điên cuồng giãy dụa đành đạch. Mặc dù hai người kia đã sớm có chuẩn bị nhưng mà họ cũng xém chút bị ngã. Nhìn thấy con cá đù vàng tràn đầy sức mạnh như vậy ông cụ hai mắt đều tỏa sáng.
Ban đầu ông còn lo lắng không biết sức sống với dã tính của con cá như thế nào, giờ nhìn lại thì thấy chính mình đã lo xa rồi.
Sau khi hai người kia ra sức bắt lấy con cá đù vàng để xuống trên đất thì cả hai lúc này toàn thân đều là nước. Nhưng mà hai người này quả là dân chuyên nghiệp, lúc này có một người lấy ra cây gậy gõ vào đầu con cá này mấy lần. Sau khi đánh con cá ngất xỉu thì hai người bắt đầu đo lường, kiểm tra kích thước của con cá nào là chiều dài, trọng lượng, độ rộng… đây là các loại số liệu cơ bản cần phải thực hiện.
Ngoài ra họ còn phải thu thập chất nhờn sau đó còn phải kiểm tra nồng độ. Đồng thời thông qua biện pháp đó tìm ra nơi con cá được vớt lên.
Tiếp đến phải xem con cá này có bệnh tật gì không, có ký sinh trùng các loại không.
Làm kiểm tra một hồi, Cổ Dục cảm thấy mình sắp ngủ gục đến nơi rồi. Lúc này hai người này mới mang cá đi tới phòng bếp của Cổ Dục.
Cổ Dục đã sớm biết chuyện họ muốn mượn phòng bếp nên cũng không làm khó dễ họ.
Ban đầu bọn họ còn muốn chuẩn bị đồ làm bếp của chính mình nhưng mà lúc nhìn thấy đồ làm bếp của Cổ Dục thì họ không khỏi sững sờ. Có vẻ như đồ làm bếp của Cổ Dục chuẩn bị còn tốt hơn của bọn họ nữa.
"Cậu Cổ! Chúng tôi có thể trực tiếp sử dụng đồ làm bếp của cậu được không?" Nhìn những đồ làm bếp kia ông cụ nhìn về phía Cổ Dục cười hỏi.
"Xin cứ tự nhiên ạ." Chỉ là mượn mấy con dao một chút thôi, Cổ Dục cũng không phải là người xem dao như là vợ mình cứ giữ khư khư bên người mà không muốn cho ai mượn dùng. Nghe Cổ Dục nói vậy, hai người kia lấy dụng cụ ra nhanh chóng xử lý con cá. Thủ pháp hai người này cũng thật sự khá chuyên nghiệp.
Cạo vảy, bỏ mang cá một cách lưu loát. Nhưng mà lúc lấy nội tạng cá họ cẩn thận hơn nhiều.
Nhìn thấy động tác của hai người họ, lông mày Cổ Dục nhíu lại một chút rồi nhẹ nhàng lắc đầu, thế nhưng hắn cũng không nói gì cả. Động tác vừa rồi của hắn đã bị ông cụ nhìn thấy rất rõ.
Mặc dù ông cụ không nói gì nhưng mà Tống Mính đứng bên cạnh thấy hắn lắc đầu như vậy không khỏi giật nhẹ tay áo hắn, nhỏ giọng hỏi.
"Bọn họ đang làm gì vậy ? Xử lý cá không phải là cần mổ bụng cá sao?" Cô nhìn về phía Cổ Dục rồi sau đó nhỏ giọng hỏi.
"Bọn họ đang làm gì vậy ? Xử lý cá không phải là cần mổ bụng cá sao?" Cô nhìn về phía Cổ Dục rồi sau đó nhỏ giọng hỏi.
"Bọn họ đang định làm Canh cá đù vàng. Đây là một trong những món chính nằm trong Quốc Yến, thuộc ẩm thực của Hoài Dương. Cá đù vàng sống trong tự nhiên lớn như vậy thì làm canh cá đù vàng là ăn ngon nhất. Bọn họ cần phải từ miệng cá lấy ra được nội tạng với xương cá mà không được làm hỏng phần bụng cá. Đây cũng chính là điểm khó nhất của món ăn này." Đối mặt với Tống Mính, Cổ Dục hời hợt nói.
"A? Cậu Cổ xem ra còn rất hiểu biết về nấu nướng nhỉ?" Nghe thấy Cổ Dục giải thích rõ ràng mạch lạc như vậy, ông cụ có chút nghi ngờ hỏi.
"Có biết một chút ạ." Nghe thấy ông cụ hỏi vậy, Cổ Dục cũng khiêm tốn đáp lại.
"Ông ơi! Hắn không phải chỉ biết một chút đâu ạ, mà tay nghề của hắn cực giỏi đến cả ông của cháu còn phải khen độc nhất vô nhị nữa mà." Nhìn về phía ông cụ sau đó Tống Mính ở bên cạnh tiếp lời.
"À! Không biết ông của cháu là…" Nhìn thấy Tống Mính, mặc dù ông không nhận ra nhưng nhìn cách ăn mặc thanh lịch, tao nhã của cô thì rõ ràng cô không phải là con cháu nhà bình thường. Đặc biệt lúc nãy cô còn dám nhắc đến ông của mình làm cho ông ta cảm thấy hết sức tò mò.
"Ông nội của cháu là Tống An Dân ạ." Nhìn về phía ông cụ, Tống Mính nói ra tên của cụ Tống.
Lúc này Cổ Dục nhìn thấy rõ trong mắt đối phương hiện lên sự khiếp sợ, xem ra tên tuổi của cụ Tống rất có sức ảnh hưởng nha.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!