Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị - Cổ Dục (FULL)

Chương 21 Sửa nhà

Chương 21: Sửa nhà 

Ở dưới cùng, con cá vẫn đang sống khỏe mạnh trước mắt tất cả mọi người. 

Thấy nó ở đó rồi, đám người đều mỉm cười. Sau đó bọn họ bắt đầu điên cuồng chụp ảnh. Phải biết rằng, con cá Sú Mì lớn như vậy là cực kì hiếm thấy, đúng là quá tuyệt vời. 

“Chuyển vào.” Sau khi được chuyên gia kiểm tra xong xuôi, xác định rằng không có vấn đề gì với con cá. Ông chủ cũng vung tay lên, ra lệnh đem con cá vào bên trong nhà hàng. Hắn hiện tại đang nghĩ cách, nên lợi dụng con cá này làm cái tin tức gì, để có thể thu hút được mọi người đến đây xem cá... 

Dùng con cá này để đánh bóng tên tuổi cho nhà hàng và khách sạn của mình. 

Nghĩ tới đây, hai mắt lão đều sáng rực. Thứ này có thể kiếm được bộn tiền ! 

Cùng lúc đó, Cổ Dục cũng nhận được 800 ngàn tiền bán cá. 

Cổ Dục nhìn số tiền này mà cười. Hắn biết kế hoạch của mình có thể bắt đầu được rồi. 

Hắn ăn hết bữa sáng, rồi nhìn sang phía chú Ba. 

“Chú Ba, chú có biết nhà nào nhận trang trí nội thất không?” Nghe thấy câu hỏi của Cổ Dục, chú Ba không khỏi thắc mắc mà nhìn về phía hắn. 

“Cháu muốn tìm người trang trí nội thất làm gì?” Chú Ba tò mò hỏi. 

Không thể không nói, hiện tại hắn nhìn Cổ Dục giống như là một đứa trẻ ham chơi, ưa thích chơi đùa lung tung. Vừa mới về được mấy ngày đã muốn ở lại đây lâu dài, còn mua đồ điện rồi nuôi cả chó . 

“Không phải là cháu chuẩn bị định cư lâu dài ở đây sao. Nhưng mà cháu thấy cái tường bao ngoài kia hơi thấp, mà chú cũng biết nơi này đông người, cho nên cần phải chú trọng sự riêng tư. Cháu chuẩn bị xây nó cao lên một chút, tiện cải tạo luôn cái sân trước và sân sau một thể. Sân trước làm nền xi măng, tránh việc mưa gió làm cho lầy lội. Sân sau sẽ làm một con đường, tiếp đó làm một khu vườn nhỏ rồi xây một cái tiểu đình, trồng vài cái cây......” 

“Khoan đã. Cháu chuẩn bị sửa sang nơi này thành khu nghỉ dưỡng à?” Nghe Cổ Dục nói, chú Ba không khỏi dở khóc dở cười. 

“Ặc, đúng là vậy. Có vấn đề gì sao ạ?” Thấy chú Ba nói, Cổ Dục cũng suy nghĩ một chút. Sau đó hắn cười cười, đúng là hắn chuẩn bị ở đây vừa kiếm tiền vừa nghỉ dưỡng. 

“Được thôi, tiền của cháu, thích làm gì tùy cháu. Tường bao đã cao 2m rồi, giờ muốn cao thêm thì cũng chỉ thêm được 2m5. Nếu cao hơn nữa thì che hết nhà rồi còn đâu, không tốt cho cháu lắm. Còn việc tráng xi măng sân trước rất dễ dàng, một lát chú tìm một vài người trong thôn là làm xong. Việc xây một cái tiểu đình thì hơi phiền phức một tí. Ở đây không giống phương Nam, mùa đông mưa nhiều, cho nên vật liệu bằng gỗ hay trúc thì được một thời gian sẽ sập mất. Cho nên chỉ có thể xây bằng xi măng, việc xây dựng này cần liên hệ với đội thi công, cũng tốn chút tiền. Còn việc trồng cây với làm vườn thì không khó, thôn bên cạnh là nơi bán các loại giống cây ăn trái, ở đó cái gì cũng có. Đợi khi bên này tu sữa xong xuôi rồi thì đến đó chọn một ít giống tốt là được.” 

Nhìn Cổ Dục thật sự muốn sửa sang lại nhà cửa, chú Ba cũng nhiệt tình nói với hắn. 

Cổ Dục cũng gật đầu một cái, đồng ý với đề nghị của chú Ba. Cứ làm như vậy đi! 

Ăn xong bữa sáng, chú Ba liền đi tìm những người thợ xây trong thôn, việc nâng tường dĩ nhiên phải nhờ đến bọn họ. Chuyện xây tiểu đình thì ở trong thôn cũng có một đội thi công, cứ trực tiếp gọi bọn họ tới làm là được, mọi chuyện đều được sắp xếp rất có thứ tự không loạn. 

Mà Cổ Dục nhân lúc chú Ba đi tìm người, hắn cũng gọi điện về cho cha mẹ, đồng thời chuyển khoản cho hai người 100 ngàn tệ. 

Nói với bọn họ rằng mình tìm thấy một cơ hội buôn bán ở đây. Dĩ nhiên, hắn không nói ra vấn đề cái giếng, chỉ nói là mua được các sản vật miền núi ở đây, rồi bán cho Phương Lượng. Mấy ngày này kiếm lời được mấy trăm ngàn, cho nên phải ở lại đây nhìn. Bởi vì chất lượng những lâm sản này rất quan trọng, cho nên để người khác làm hắn không yên tâm. 

Nghe xong Cổ Dục trình bày, bên cạnh đó còn được Cổ Dục gửi đến tay 100 ngàn. Cha mẹ của Cổ Dục mặc dù có chút lo lắng nhưng vẫn đồng ý cho hắn ở lại. 

Dù sao đó chính là cuộc sống mưu sinh, bọn họ làm sao có thể không ủng hộ cho được? 

Mà Cổ Dục về cũng chỉ ăn rồi chờ chết. Tìm một công việc đơn giản để làm, một tháng cũng chỉ có 3 – 4 ngàn tệ. Hơn 100 ngàn tiền lợi nhuận như thế này, phải làm quần quật mấy năm mới kiếm được đây? 

Đừng nói là mấy ngày mấy trăm ngàn. Một năm mấy trăm ngàn thôi cũng đủ khiến bố mẹ Cổ Dục vui vẻ rồi. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!