Lúc này, Vô Tâm đi tới bên người Vô Tướng Thiền Sư: “Sư phụ, đừng sợ, chúng ta nhất định phải có được, Cuồng Bạo Đan thật sự cực kỳ phù hợp với khí chất của sư phụ.”
Vô Tướng Thiền Sư trừng mắt nhìn Vô Tâm: “Ngươi muốn bảo vi sư đi chết à? Cút sang bên đi.”
Nói đến đây, quanh thân hắn xuất hiện biển Phật quang, một tòa Kim Phật màu vàng bao phủ trên người hắn: ““Đại uy Thiên Long, thế tôn Địa tàng, ông ma ni bá mễ hồng!”
Nghe thế.
Diệp Trường Sinh tỏ vẻ kinh ngạc, sáu chữ chân ngôn của Phật Môn, Kim Phật Pháp Tướng, chính khí hiên ngang, vì hòa thượng này không đơn giản.
Sau đó, trong đầu óc hắn đột nhiên xuất hiện một câu chú ngữ, đại uy Thiên Long, thế tôn Địa tàng, bàn nhược chư Phật, bàn nhược ba ma không.
“Hai vị tiền bối, đừng nên vì một viên đan dược mà tổn thương hòa khí, vẫn nên lấy ra vật trao đổi, cạnh tranh công bằng.”
Vô Tướng Thiền Sư thu lại khí tức, Kim Phật Pháp Tướng sau lưng biến mất, nhìn Thiên Huyễn đạo trưởng: “Lần này coi như thôi, nếu không ta nhất định đánh cho ngươi sống không được chết không xong.”
Thiên Huyễn đạo trưởng hừ lạnh một tiếng, trong lòng bàn tay xuất hiện một bức bản đồ: “Diệp Thiếu chủ, đây là bản vẽ Chúng Thần Mộ, giá trị không thể đo đếm, đổi lấy viên đan dược cấp chín trong tay Diệp Thiếu chủ được không?”
Diệp Trường Sinh cười một tiếng, gật đầu: “Thiền Sư tiền bối, ngươi muốn đổi thứ gì, có thể lấy ra không?”
Giờ khắc này, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn vào người Vô Tướng Thiền Sư, tin tức bản vẽ Chúng Thần Chi Mộ đã truyền khắp các châu từ lâu rồi.
Vẫn luôn nghe đồn bút tích thực nằm ở trong tay Đạo Môn, không nghĩ tới Thiên Huyễn đạo trưởng lại lấy ra để đổi đan dược cấp chín.
Mọi người thổn thức không thôi, tuy đan dược cấp chín tốt nhưng giá trị thật sự không bằng bản vẽ Chúng Thần Chi Mộ.
Về lý do tại sao Thiên Huyễn đạo trưởng lấy ra để đổi, mọi người tỏ vẻ thế giới cường giả, bọn họ không hiểu được.
Nhưng mọi người đều biết nếu như Vô Tướng Thiền Sư không lấy ra thứ tốt, Cuồng Bạo Đan sẽ rơi vào trong tay Thiên Huyễn đạo trưởng.
“Một trang giấy rách mà thôi.” Vô Tướng Thiền Sư cười lạnh một tiếng, lòng bàn tay chậm rãi hướng về phía trước, một quả cầu tròn to bằng nắm tay xuất hiện trước mặt mọi người: “Đây là một quả cầu vô danh xá lợi, nghe đồn là xá lợi của Phục Long cao tăng, không biết Diệp thiếu chủ cảm thấy như thế nào?”
“Đổi!” Diệp Trường Sinh không chút do dự, trực tiếp ném Cuồng Bạo Đan cho Vô Tướng Thiền Sư: “Viên xá lợi này bên trong ẩn chứa trí tuệ một thế hệ cao tăng, đáng được trân quý, đáng được sở hữu.”
Vô Tướng Thiền Sư cười nói: “Diệp thiếu chủ tuổi còn trẻ, đã có con mắt tinh đời như thế, thật là khiến người ta hổ thẹn không thôi.”
Trong lúc nói chuyện, hắn ta đem Phục Long xá lợi ném cho Diệp Trường Sinh, người sau nhẹ nhàng vung tay áo đem thu vào trong Linh Giới.
Thiên Huyễn đạo trưởng không có được Cuồng Bạo Đan, mặt lộ vẻ thất vọng sâu sắc: “Diệp thiếu chủ, bản vẽ Chúng Thần Chi Mộ, đổi lấy Cửu Chuyển Thăng Huyết Đan, không biết ý của Diệp thiếu chủ như thế nào.”
Diệp Trường Sinh trầm giọng nói: “Không đổi!”
Sắc mặt Thiên Huyễn đạo trưởng cực kỳ khó coi, lạnh lùng nói: “Vì cái gì, Diệp thiếu chủ chẳng lẽ không định giải thích?”
Diệp Trường Sinh ngoảnh mặt làm ngơ, ánh mắt xẹt qua tất cả mọi người ở đây: “Cửu Chuyển Thăng Huyết Đan, còn ai muốn đổi?”
Bắc Minh gia lão tổ khom người đi ra: “Diệp thiếu chủ, lão hủ nơi này có một chiếc mai rùa, không biết có thể đổi lấy Cửu Chuyển Thăng Huyết Đan của ngươi.”
Thanh âm rơi xuống, hắn ta nâng pháp trượng trong tay lên vẫy nhẹ, trong hư không hiện ra một chiếc mai rùa, ánh mắt của mọi người rơi trên mai rùa, tất cả cười điên cuồng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!