Trong livestream có rất nhiều người tặng quà, còn khen Từ Vỹ Tài là người tốt, thậm chí còn có người tặng quà để bố thí cho Dương Thanh.
Từ Vỹ Tài sướng phát rồ, lần đầu tiên được nhiều người tặng quà như vậy.
“Không được, mình nhất định phải kéo Dương Thanh vào livestream này, nói không chừng ngày mai mình sẽ lên báo, tiêu đề sẽ là: “Food reviewer Có Tài siêu nổi tiếng mở tiệc chiêu đãi bạn học ăn mày”.
Từ Vỹ Tài đã nghĩ xong tiêu đề báo của mình.
Cùng lúc đó, Dương Thanh đã đi vào tiệm ăn
Nhà họ Hàn và nhà họ Quan đến Yến Đô trước, hôm nay anh cũng đã tới. Trần Hưng Hải tranh thủ cơ hội mời Dương Thanh, Hàn Khiếu Thiên và Quan Chính Sơn tới dùng bữa.
Thời gian hẹn trước là tám giờ tối nhưng bây giờ mới bảy giờ hơn.
Bởi vì Dương Thanh và Tần Thanh Tâm làm mấy chuyện không thể miêu tả giữa ban ngày ban mặt bị Tần Y phát hiện nên anh không còn mặt mũi nào ở nhà, vội vàng chạy ra khỏi nhà.
Anh đang ngồi ở khu vực công cộng nghỉ ngơi thì nghe thấy một giọng nói quen thuộc.
“Cuối cùng cũng tìm được người bạn lang thang này của tôi. Quả nhiên cậu ta đang ngồi ở khu vực công cộng. Mọi người có thể nhìn xem, ở đây có rất nhiều kẻ lang thang”.
Từ Vỹ Tài tươi cười nhìn với ống kính, chỉ vào Dương Thanh và đám người lang thang ăn mặc tầm thường ở cách đó không xa.
Bấy giờ Dương Thanh mới phát hiện bên cạnh mình quả thực có mấy người lang thang, nhưng đa số đều là người nhà ăn mặc rách rưới, chỉ mình anh là trẻ tuổi.
“Dương Thanh, mày diễn với tao một vở kịch, tao trả mày một trăm”.
Từ Vỹ Tài bảo cô gái xinh đẹp quay camera ra chỗ khác rồi đưa cho Dương Thanh một tờ một trăm.
Dương Thanh nhìn hắn như đang nhìn kẻ ngốc: “Tôi cho cậu một nghìn để cậu cút nhé?”
Sắc mặt Từ Vỹ Tài lập tức cứng đờ. Hắn lấy thêm mấy tờ một trăm, cắn răng nói: “Mày đừng quá tham lam. Giúp tao diễn kịch, năm trăm này sẽ thuộc về mày”.
Dương Thanh ngó lơ, lấy điện thoại ra nghịch.
Từ Vỹ Tài giận dữ nghiến răng nghiến lợi. Nhưng hắn đang livestream, ở đây là khu vực công cộng, không được phép tức giận, phải duy trì hình tượng tốt bụng tiếp tế người nghèo.
“Mày đừng ép tao. Tao làm food reviewer cũng quen nhiều lắm. Mày có tin tao gọi một tiếng sẽ có một lũ tới tẩn mày không?”
Từ Vỹ Tài thấy đưa tiền không được bèn đổi sang uy hiếp.
Nhưng Dương Thanh không thèm phản ứng lại.
“Dương Thanh…”
Từ Vỹ Tài đang định tiếp tục uy hiếp, Dương Thanh đột nhiên ngẩng đầu nhìn hắn: “Được, tôi diễn với cậu!”
Nghe Dương Thanh đồng ý, Từ Vỹ Tài đắc ý nói: “Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt! Chỉ cần mày diễn tốt, năm trăm chẳng đáng là bao! Tao cho mày thêm một nghìn”.
Từ Vỹ Tài lập tức nhét năm trăm vào tay anh, bật ngón tay ra hiệu. Cô gái xinh đẹp phối hợp quay camera về phía hắn và Dương Thanh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!