Chương 1781:
Dứt lời, Dương Thanh lại ra lệnh: “Đưa Vương Chiến sang đây cho tôi!”
“Dạ!”
Nghe lệnh của Dương Thanh, Trịnh Càn Khôn cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong bước lên chuẩn bị đưa Vương Chiến sang bên này.
Có điều Trịnh Càn Khôn mới vừa bước sang đã bị cao thủ Hoàng tộc họ Long chặn đường.
Trịnh Càn Khôn nhíu mày: “Các người định ngăn cản tôi?”
Thân đã từng là cao thủ đứng đầu Vương tộc họ Bạch, trước mặt Dương Thanh, Trịnh Càn Khôn rất ngoan ngoãn nhưng trước mặt cao thủ Hoàng tộc họ Long, sao lão ta có thể nhún nhường được?
“Ông ta là người điện hạ muốn, chúng tôi phải đưa đi!”
Bạch Sát cắn răng nói, bảo bốn cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong bao vây chiếc taxi chở Vương Chiến.
Tài xế sợ run lẩy bẩy, sắp khóc đến nơi rồi, cầu xin: “Các anh, tôi chỉ là một tài xế nhỏ nhoi thôi, xin các anh thả tôi đi đi mà, được không?”
Nhưng không ai thèm quan tâm đến anh ta.
Vài cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong và Vương Cảnh hậu kỳ sau lưng Dương Thanh cũng lần lượt tiến lên đứng chung với Trịnh Càn Khôn, giằng co với cao thủ Hoàng tộc họ Long.
“Các người xác định muốn tiếp tục ở lại tập đoàn Nhạn Thanh à?”
Mắt Dương Thanh loé sát khí, lạnh lùng nhìn cao thủ Hoàng tộc họ Long, lạnh lùng nói: “Trì hoãn chuyện kinh doanh của tập đoàn Nhạn Thanh, các người có chắc là các người có thể gánh nổi hậu quả không?”
Vẻ mặt của nhóm cao thủ Hoàng tộc họ Long cực kỳ khó xử.
Bọn họ không hề muốn giằng co với Dương Thanh nhưng họ không có lựa chọn nào khác. Nếu Dương Thanh giữ Vương Chiến lại, chắc chắn Hoàng tộc họ Long sẽ không bỏ qua cho họ.
“Vậy cậu Thanh có nghĩ rằng, nếu cậu làm vậy thì liệu cậu có thể chịu nổi cơn giận của Hoàng tộc họ Long không?”, Bạch Sát chợt lên tiếng.
“Bốp!”
Khoảnh khắc Bạch Sát vừa dứt lời, một bóng dáng màu đen xuất hiện. Giây tiếp theo, bàn tay to lớn mạnh mẽ bóp cổ ông ta.
Ngay sau đó, người Bạch Sát bay lên không trung.
“Bạch Sát!”
Cao thủ Hoàng tộc họ Long kinh hãi.
Lúc này, Dương Thanh đang đứng trước mặt Bạch Sát, tay này giơ Bạch Sát lên, ánh mắt nhìn Bạch Sát lạnh lùng giống như đang nhìn một xác chết.
Đám người Trịnh Càn Khôn cũng tiến lên, nhìn cao thủ Hoàng tộc họ Long như hổ rình mồi, chờ Dương Thanh ra lệnh.
“Cơn giận của Hoàng tộc họ Long?”
Dương Thanh lạnh lùng nhìn Bạch Sát nói: “Đến cháu đích tôn của Hoàng tộc họ Long còn suýt chút chết trong tay anh em tôi, một cao thủ bán bộ Thần Cảnh như ông mà cũng dám kiêu ngạo trước mặt tôi?”
Bạch Sát bị Dương Thanh bóp cổ, không thể thở nổi, mặt tái mét, yết hầu đau rát làm ông ta có cảm giác sống không bằng chết.
Ông ta không dám nghi ngờ, Dương Thanh mạnh tay hơn chút là có thể bẻ gãy cổ mình.
“Ầm!”
Cũng may Dương Thanh chưa giết ông ta, tiện tay ném một cái. Bạch Sát bay ra vài mét, đập mạnh lên đầu xe taxi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!