Chương 1604:
Càng nghĩ, Bạch Khánh càng thấy kinh hãi.
Ông ta không dám chậm trễ, vội vàng gọi điện thoại báo tin: “Bố ơi, rất có thể chúng ta đã đắc tội Tướng quân của biên giới phía Bắc ở Yến Đô”.
“Cái gì? Con nói chúng ta đắc tội chiến thần mạnh nhất Chiêu Châu, Tướng quân của biên giới phía Bắc – Dương Bất Bại sao?”
Bạch Vương nổi giận, nghiêm nghị nói.
Bạch Khánh không dám giấu diếm, kể lại ngọn ngành mọi chuyện trong hôm nay cho Bạch Vương.
Chỉ là đổ hết mọi trách nhiệm lên đầu Bạch Tuấn Hào đã chết.
“Một khi chiến vực gia nhập, e là năm Vương tộc đều không còn hi vọng khống chế Yến Đô”.
Bạch Vương trầm giọng nói, không hề tỏ ra đau buồn vì cháu trai đã bị giết hại.
Bạch Khánh vội vàng hỏi: “Vậy ý của bố là chúng ta phải rút khỏi Yến Đô sao?”
“Rút? Tại sao lại phải rút?”
Bạch Vương cười lạnh hỏi.
Bạch Khánh ngơ ngác không hiểu: “Nếu biên giới phía Bắc nhúng tay vào, chúng ta làm gì còn cơ hội chiếm đoạt Yến Đô? Ở lại có khi sẽ đắc tội chiến vực của biên giới phía Bắc”.
“Chiến vực của biên giới phía Bắc muốn tranh đoạt Đế Thôn thì sao? Chẳng lẽ năm Vương tộc cùng liên thủ cũng không đấu lại một cái biên giới à?”
Bạch Vương kiêu ngạo hỏi ngược lại.
Bạch Khánh kinh ngạc nói: “Ý của bố là muốn liên hợp cả năm Vương tộc lại để tranh đoạt Đế Thôn với biên giới phía Bắc sao?”
“Cả năm Vương tộc đều không có lấy một cao thủ Thần Cảnh. Nếu biên giới phía Bắc nhúng tay vào, Vương tộc nào có thể đoạt lại Đế Thôn từ tay biên giới phía Bắc?”
Bạch Vương nói tiếp: “Đã không thể thì ở lại Yến Đô có ý nghĩa gì? Nhưng nếu năm Vương tộc tạm thời liên thủ, nghĩ cách đoạt được Yến Đô về tay trước”.
“Đến lúc đó, dù là biên giới phía Bắc cũng không thể thay đổi sự thật Đế Thôn đã bị Vương tộc nắm giữ”.
“Đợi sau khi Vương tộc có được Đế Thôn, năm Vương tộc lại thương lượng cách chia phần. Bố nghĩ sẽ không có Vương tộc nào không đồng ý đâu!”
Bạch Khánh chợt hiểu ra, vừa kinh sợ vừa khâm phục bố mình.
“Con hiểu rồi. Bố cũng không có ý định một mình độc chiếm Đế Thôn. Dù chúng ta có muốn nuốt trọn cũng không thể, vậy thì cứ liên thủ năm Vương tộc lại với nnhau, chờ sau khi các Vương tộc đoạt được Đế Thôn, chia phần cho từng nhà, thực lực sẽ tăng vọt”.
Bạch Khánh kích động nói: “Có khi Vương tộc còn có thể đặt chân vào hàng ngũ Hoàng tộc, rửa sạch mối nhục từ một trăm năm trước!”
“Cứ như vậy đi. Con tiếp tục ở lại Yến Đô, bây giờ bố sẽ liên hệ với các Vương tộc khác, tranh thủ sớm ngày chiếm được Đế Thôn”.
Bạch Vương nói xong liền cúp máy.
Cùng lúc đó, Dương Thanh giết xong Bạch Tuấn Hào lại đi tới trường mầm non.
Bây giờ là giờ đón trẻ. Anh đã không gặp con gái suốt một tuần nay, bỗng thấy rất nhớ cô bé.
Anh vẫn không dám lộ diện, chỉ ngồi trong xe nhìn qua cửa kính, thấy phụ huynh đã xếp thành hàng dài ở ngoài cửa trường mầm non.
Dương Thanh còn nhìn thấy Tần Thanh Tâm đang xếp hàng.
Nhiều ngày không gặp, sắc mặt cô tiều tụy hơn hẳn, dáng người cũng gầy đi rất nhiều. Dương Thanh thấy thế vô cùng đau lòng.
“Chờ anh một thời gian nữa thôi. Sau khi giải quyết xong Vương tộc, chúng ta sẽ có thể trở lại cuộc sống bình thường như xưa”.
Dương Thanh thầm nhủ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!