Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bất Bại Chiến Thần - Dương Thanh

Ba ngày sau, Mã Siêu đã có thể đi lại, chỗ bị thương bởi súng của anh ta cũng đã đóng vảy.

 

Anh Thanh, hôm nay em sẽ đến nhà họ Khương với anht

 

Mã Siêu đầy vẻ nghiêm túc nói.

 

Dương Thanh hỏi: “Cậu đi làm gì?”

 

“Dù sao đây cũng là Vương thành Quan, nhà họ Khương vốn không thân thiết gì với Vương tộc họ Quan. Giờ đây anh lại nhúng tay vào khiến địa vị của nhà họ Khương được củng cố hơn. Em lo Vương tộc họ Quan sẽ ra tay với anh.

 

Mã Siêu trầm giọng nói.

 

Trong khoảng thời gian này, mặc dù nằm trên giường bệnh, nhưng anh ta nằm rất rõ về tình hình của Vương thành Quan.

 

Một khi Dương Thanh giúp đỡ nhà họ Khương, Vương tộc họ Quan chắc chắn sẽ cảm thấy một mối đe dọa lớn.

 

Dương Thanh trừng mắt nhìn Mã Siêu một cái bất lực: “Khoan nói tới việc Vương tộc họ Quan có làm gì tôi hay không, với bộ dạng của cậu bây giờ, nếu Vương tộc họ Quan thật sự muốn đối phó với tôi thì cậu có đứng ra giúp tôi được không? Hay là tôi lại phải bảo vệ cậu đây?”

 

Mã Siêu sững sờ một lúc mới nhận ra mình vừa mới xuống được khỏi giường và bước đi được, hiện giờ một người phụ nữ bình thường cũng có thể đẩy ngã anh ta.

 

Việc anh ta đề nghị đến nhà họ Khương cùng với Dương Thanh hoàn toàn là một phản ứng trong tiềm thức. “Đừng lo, Vương Quan không phải kẻ ngốc. Chắn hẳn lão ta có thể đoán được tôi là ai. Nếu còn muốn động vào tôi thì lão ta đúng là kẻ ngốc”.

 

Dương Thanh biết rằng Mã Siêu đang lo lắng cho mình liền mỉm cười nói. “Cậu yên tâm đi, tôi sẽ ở bên cạnh cậu Thanh, tuyệt đối không để cậu ấy xảy ra chuyện gì đâu”.

 

Đổng Chiêm Cương nói một cách chắc nịch. “Ông cũng không cần đi theo tôi, ông ở lại đây bảo vệ họ là được”.

 

Dương Thanh nói, anh không hề có ý định đưa ai đến nhà họ Khương.

 

Ngoài miệng thì nói nhẹ bẫng như vậy, nhưng thật ra trong lòng anh cũng hơi lo lắng.

 

Giống như sự lo lắng của Mã Siêu, Vương tộc họ Quan vốn là chủ của Vương thành Quan, nhưng bây giờ anh lại xuất hiện ở đây, nếu dùng thân phận của mình để giúp đỡ nhà họ Khương.

 

Thì sau này ở Vương thành Quan rốt cục nên mang họ Quan hay mang họ Khương đây? “Anh Thanh, em không sao…

 

Mã Siêu còn chưa kịp nói xong, Dương Thanh đã cắt ngang: “Tôi đã quyết định rồi, tôi chỉ đưa Tiểu Uyển đến nhà họ Khương thôi”.

 

Nhìn vẻ mặt của Dương Thanh trở nên nghiêm túc, Mã Siêu mới không nói nhiều nữa, nhưng ánh mắt vẫn đầy lo lång. “Sau khi chữa khỏi bệnh cho ông Khương chúng ta sẽ trở về Yến Đô. Chưa biết chừng Tiểu Uyển có thể chữa khỏi bệnh được cho Tiểu Tuyết đó”.

 

Dương Thanh lại nói.

 

Nhắc đến Mễ Tuyết, khuôn mặt vốn luôn căng thẳng của Mã Siêu mới khá hơn nhiều.

 

Phùng Tiểu Uyển đã theo học y thuật của thần y Phùng từ khi còn bé, hoàn toàn được kế thừa y thuật của thần y Phùng nên y thuật của cô ta vô cùng giỏi.

 

Khả năng chữa khỏi bệnh cho Mễ Tuyết phải nói là rất lớn. “Tiểu Uyển, chúng ta đi thôi!”

 

Lúc này, Phùng Tiểu Uyển đã đi ra khỏi phòng trong, trên tay còn mang theo một hộp thuốc nhỏ, tất cả là đồ y tế để chữa trị cho Khương Hùng.

 

Cùng lúc đó, tại nhà họ Khương.

 

Hôm nay sân vườn của nhà họ Khương đã được quét dọn rất sạch sẽ, rõ ràng là để đón tiếp Dương Thanh đến nhà.

 

Trong phòng của Khương Hùng, hai bố con Khương Long Phi và Khương Lực đang đứng trước mặt Khương Hùng một cách kính cẩn “Chuyện bố đã sắp xếp cho hai con làm tới đâu rồi?”

 

Khương Hùng trầm giọng hỏi.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!