“Đánh không lại rồi, rút lui!"
Bọn côn đồ biết gặp phải cứng rắn, vội vàng rút lui
“Tiểu tử, coi như ngươi may mắn. Tô Anh, cô có thể chạy trốn, nhưng còn người nhà cô thì sao? Anh Long đã biết chỗ mẹ cô đang làm ở đâu” Bọn côn đồ chạy xa, mới dám quay đầu chửi bới, đe dọa.
“Các ngươi dám động đến mẹ ta, ta cùng các ngươi liều mạng!” Tô Anh cắn răng nói.
"Tiểu Anh, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?" Lâm Hiên sốt ruột hỏi Tô Anh.
Tô Anh từ trong túi quần đùi lấy chìa khóa mở cửa, hai người cùng nhau tiến vào trong phòng.
Tô Anh tự mình bưng ly nước, uống một hớp lớn, rồi đưa cho Lâm Hiên:
"Có uống không?
Nhìn thấy cảnh này, Lâm Hiên biết trong lòng con bé vẫn còn quan tâm đến anh.
Lâm Hiên lập tức nhận lấy ly. Ánh mắt nhìn xung quanh.
So với năm năm trước, ngôi nhà này hầu như không thay đổi nhiều.
Thay đổi duy nhất là ít đồ đạc hơn rất nhiều.
Tô Anh nhanh chóng đem lớp trang điểm đậm trên mặt mình tẩy đi.
Sau đó từ trong tủ lấy ra quần áo, thay ngay trước mặt Lâm Hiên.
Lâm Hiên vội vàng xoay người lại.
Tuy rằng trước kia Tô Anh cũng thường xuyên thay quần áo trước mặt anh, thậm chí còn để cho anh giúp kéo khóa kéo gì đó.
Nhưng khi đó Tô Anh dù sao cũng còn nhỏ.
Còn bây giờ, Tô Anh đã trưởng thành. Phát triển thành một cô gái lớn xinh đẹp.
Vẫn không thể hồn nhiên như lúc trước được nữa. Rất nhanh, Tô Anh đã thay xong quần áo.
Phần thân trên là áo thun, phần dưới là quần jeans ống suông.
Trong nháy mắt từ một cô gái hộp đêm biến thành một cô bé ngoan ngoãn, hiền lành.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!