“Vậy ta đi đây!" Lâm Hiên chuẩn bị rời đi. “Chờ một chút!” Ninh Hinh gọi Lâm Hiên lại. “Làm sao vậy?”
Lúc Lâm Hiên đang nghỉ hoặc thì Ninh Hinh đã chạy đến trước mặt hắn, ở trên mặt hắn hôn một cái.
Lâm Hiên sờ sờ hai má, có một chút cảm giác hạnh phúc.
Vị trí của bí cảnh Côn Luân cũng không phải là bí mật gì.
Ở ngay trên Thần Sơn của Côn Luân.
Chỉ có điều, cho dù các võ giả biết lối vào của bí cảnh Côn Luân ở đâu, cũng đều không dám tuỳ tiện tiến vào.
Dù sao, nghe nói, đến cả đại thánh đi vào, cũng đều không sống nổi quá bốn ngày.
'Vũ Đế Cảnh tiến vào, cũng chỉ có vài ngày liền xảy ra chuyện.
Vũ Thần, chỉ vừa mới có một chút năng lực tự bảo vệ mình.
“Lâm thiếu, lối vào của bí cảnh Côn Luân, ở ngay dưới vách núi này, từ đây nhảy xuống là có thể tiến vào bí cảnh Côn Luân” Vũ Vô Tình tự mình dẫn đường.
Lâm Hiên nhìn vách núi sâu mấy vạn trượng trước mắt.
Không hiểu sao, cảm thấy cảnh này có chút quen thuộc.
“Lâm thiếu có muốn Vô Tình giúp người một chút không?” Vũ Vô Tình che miệng cười khẽ nói.
Nàng tất nhiên cũng biết quá khứ của Lâm Hiên.
Trong quá khứ từng bị một người phụ nữ rắn rết moi thận và đẩy anh xuống vách đá.
“Không cần!” Lâm Hiên khoát tay áo, sau đó trực tiếp nhảy xuống.
Đối với hẳn bây giờ mà nói, cho dù đây có là núi sâu đến vạn trượng.
Cũng không thể nào lấy được mạng của hẳn. Lâm Hiên bắt đầu rơi tự do.
Đại khái sau khi rơi xuống mấy trăm mét, cảnh tượng trước mắt đột nhiên biến đổi.
Hắn biết, hắn đang tiến vào cửa truyền tống của bí cảnh Côn Luân.
Ngay khi Lâm Hiên tiến vào bí cảnh Côn Luân không lâu, bóng của một người đàn ông được bao phủ trong hắc bào, bỗng dưng xuất hiện ở vách núi. Ông ta định đi đâu đó nhưng lại cảm nhận đươc Lâm Hiên tiến vào bí cảnh Côn Luân thì khựng lại.
“Đây là bí cảnh Côn Luân?” Lâm Hiên cảm giác được cơ thể nặng nề, phảng phất trong nháy mắt, thể trọng tăng lên gấp mấy lần.
Lực hấp dẫn tăng lên gấp trăm lần!
Bí cảnh Côn Luân này có trọng lực gấp một trăm lần, chỉ sợ, võ giả yếu đuối, sau khi tiến vào, ngay cả đi lại cũng sẽ rất khó khăn.
Cường giả Đại Thánh, không chừng ngay cả với thực lực của thánh vương cũng không phát huy được.
Trong bí cảnh Côn Luân, sức chiến đấu, phải suy yếu ít nhất hai đại cảnh giới.
“Này, đứng ngơ ra đấy làm cái gì, người mới, lại đây đăng ký!” Lâm Hiên còn đang ngây người, một thanh âm liền vang lên.
Lâm Hiên tìm thanh âm đang vọng lại, chỉ nhìn thấy, một người đàn ông trẻ tuổi, đang ngồi ở trước bàn đá, hướng về phía hắn hét to.
Không, không chỉ hẳn ta hét lên với hẳn.
Đăng sau hắn ta còn có không ít người!
Nếu nói rằng họ là người, thì cũng không hẳn là người.
Bởi vì, hình dáng của họ, và người, có một chút khác biệt, nhưng sự khác biệt ấy không phải là rất lớn.
Có chút giống với thổ dân mà Lâm Hiên đã gặp ở trong bí cảnh.
Từ biểu hiện của họ, có thể thấy răng họ đang rất vui mừng.
Hiển nhiên, bọn họ không phải là người của Lam Tỉnh, Lâm Hiên suy đoán, có thể là bọn họ đến từ tỉnh cầu khác, thông qua nhập cảnh truyền tống, mà đi tới nơi này.
“Chào mừng đến với trung ương của đế quốc, để bảo vệ các ngươi, trung ương đế quốc sẽ cho các ngươi một huy hiệu dành cho những người mới. Đeo nó lên, các ngươi sẽ được nữ đế che chở, có thể bảo vệ các ngươi trong ba ngày mà không bị công kích.”
“Đương nhiên, nếu không muốn chết, thì đừng có mà đi trêu chọc người khác, đừng trách ta không nhắc nhở trước các ngươi, bây giờ lại đây, đến điền tên đi” Người đàn ông đang đứng trước bàn đá, hướng về phía tất cả mọi người mà nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!