Lâm Hiên cả yêu tinh thật sự cũng đã gặp qua. Còn loại chỉ giống như yêu tinh như thế này, một mình hẳn có thể đánh mười người.
Mà Hà Hoan cũng khiến cho hẳn thỏa mãn với suy nghĩ của mình.
Nửa đêm, Hà Hoan liền lén lút trốn ra khỏi phòng.
Nàng triệu tập một đám trưởng lão của Hà Hoan cung lại cùng một chỗ.
“Tiếp theo, mỗi người các ngươi đều nên dựa vào bản lĩnh Hút được bao nhiêu tu vi thì cứ hút đi. của bản thân.” Chuyện này, đã định là một đêm không ngủ.
Từ lúc rời khỏi Hà Hoan cung, cho dù Lâm Hiên có thận kỳ lân, nhưng cảm giác hai chân vẫn có chút đi rã rời.
Sau đó, Lâm Hiên lại đi đến hoàng cung.
“Sư đệ, ngươi chắc chắn muốn đến Côn Luân bí cảnh?” Nữ hoàng Long Ý có chút lo lắng nhìn Lâm Hiên.
Lâm Hiên gật gật đầu nói: “Ta vẫn còn có mối thù cần phải báo với ngưởi ở Côn Luân bí cảnh.”
“Vậy được rồi, mọi chuyện ngươi đều phải cẩn thận, nếu gặp được chuyện gì không thể giải quyết được, ngươi có thể đi tìm ngũ sư tỷ của ngươi.” Long Ý nhẹ giọng nói.
“Ngũ sư tỷ cũng ở Côn Luân bí cảnh?” Lâm Hiên vui vẻ nói.
Sau khi xuống núi, hắn chỉ mới gặp được ba vị sư tỷ. Hiện tại, hẳn đã trở thành lãnh chủ của Lam Tỉnh, nếu như các sư tỷ khác cũng ở Lam Tỉnh, thì không thể không nghe tin tức.
Nhưng đến tận bây giờ, cũng không có vị sư tỷ nào khác đến tìm hắn.
Hắn cảm thấy hơi kỳ lạ.
Không nghĩ đến, thế nhưng Long Ý lại nói cho hẳn biết, có một vị sư tỷ của hắn đang ở Côn Luân bí cảnh.
“Đúng vậy, ngũ sư tỷ của ngươi đang ở Côn Luân bí cảnh.” Long Ý gật gật đầu.
“Vậy còn các sư tỷ khác đang ở đâu?” Lâm Hiên hỏi.
Hắn đã lâu không gặp chín vị sư tỷ, trong lòng vô cùng nhớ nhung các nàng.
“Ta chỉ biết ngũ sư tỷ của ngươi đến từ Côn Luân bí cảnh, còn những người khác, ta cũng không biết, lai lịch của các nàng rất thần bí” Long Ý nói.
“Vậy... Sư tỷ, ta đi trước.” Lâm Hiên chuẩn bị rời đi.
“Chờ một chút." Long Ý lại gọi hắn lại.
“Sao vậy sư tỷ?” Lâm Hiên nghi hoặc nhìn về phía Long Ý.
Long Ý đứng dậy, đi đến cửa, khóa trái cửa phòng lại.
Sau đó là một trận trời long đất lở...
Nửa tiếng nữa.
“Sư tỷ, nếu không, chúng ta cứ...” Lâm Hiên nhìn sư tỷ Long Ý đang ở trước gương lau vết bẩn trên khoé miệng và trên quần áo, nuốt nước miếng nói.
“Ta không muốn” Đương nhiên Long Ý biết Lâm Hiên muốn nói cái gì, lắc läc đầu.
“Wì sao, sư tỷ, ngươi đã như vậy...” Lâm Hiên khó hiểu. “Ai bảo ngươi muốn đến Côn Luân bí cảnh, ta sẽ giữ lại cho đến khi ngươi trở về, như vậy ngươi mới muốn trở về chứ: Long Ý hừ một tiếng nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!