Lại tiếp tục nói: "Lâm Hiên, ngươi câm rồi sao? Sao không nói chuyện? Nhanh cầu xin ta tha thứ đi chứ!"
Nhìn vẻ mặt ăn chắc này của Thẩm Ngạo Tuyết, Lâm Hiên thực sự cảm thấy vừa tức giận vừa buồn cười.
“Sao cô không hỏi bọn họ tình hình hiện tại đi” Lâm Hiên hừ nhẹ một tiếng.
“Còn cần phải hỏi sao? Chắc chắn anhThiên Vũ đã đem ngươi đánh cho bò, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ rồi chứ gì. Dù sao ba năm trước, ngươi không phải cũng giống vậy, quỳ liếm chân ta sao? Đó không phải là điều ngươi mơ ước
sao?” Trầm Ngạo Tuyết cười nói.
Lâm Hiên lắc đầu, lười để ý tới nữ nhân điên khùng, tự cho là đúng này.
Ánh mắt của hắn rơi vào trên người Từ Thiên Vũ. Từ Thiên Vũ sợ tới mức rùng mình.
Xong rồi, chọc giận một vị võ đạo tông sư, sợ rắng giờ chỉ có sư phụ mới có thể cứu được hắn.
“Anh Thiên Vũ, sao anh cũng không nói lời nào?”
Thẩm Ngạo Tuyết cũng nhận ra không khí hiện trường không thích hợp lắm, mở miệng hỏi.
“Trầm Ngạo Tuyết, ngươi đã không biết nói chuyện, thì cũng đừng mở miệng!” Từ Thiên Vũ rốt cục chửi bới.
"Thiên Vũ ca, sao anh lại mắng em... Thẩm Ngạo Tuyết vẻ mặt mờ mịt.
"Từ Thiên Vũ, hẳn... hẳn đang quỳ gối trước mặt Lâm Hiên..." Thâm Vạn Quốc rốt cục mở miệng nói.
“Ha ha, bố, bố thật biết nói đùa! Anh Thiên Vũ sao có thể quỳ gối trước mặt Lâm Hiên?” Thẩm Ngạo Tuyết không tin.
Thẩm Vạn Quốc cũng hy vọng mình đang nói đùa. Nhưng, đây không phải là trò đùa.
Ông thậm chí còn dụi mắt mấy lần để xác định mình không nhìn lầm.
"Ta, ta không nói đùa..." Thẩm Vạn Quốc gian nan nói.
“Từ Thiên Vũ, ngươi còn muốn trăn trối gì nữa không?” Lâm Hiên lạnh lùng hỏi.
"Lâm Hiên, đừng giết ta, không phải chỉ vì một nữ nhân sao? Chỉ cần ngươi thả ta đi, bất kỳ nữ nhân nào ta đều có thể mang đến cho ngươi. Tứ đại tặc được không? Ta đi bắt toàn bộ cho ngươi nhé?”
Từ Thiên Vũ biết hiện tại chỉ có một con đường chết, cầu xin tha thứ mới là lý trí.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!