"Khương Phán? Tôi cũng không có nha”
Nữ bạn học hung hăng nói, nàng đương nhiên có, chỉ là không muốn đưa cho Lý Thiết Trụ mà thôi.
“Thiết Trụ, cậu tìm Khương Phán làm gì, tôi không xinh đẹp sao?" Giọng nói của nữ sinh lại càng khiến người ta tê dại.
Nghe đối phương không có, Lý Thiết Trụ trực tiếp cúp. máy, sau đó lại gọi cho một nữ sinh khác.
Nhưng kết quả thu được đều giống nhau, đều nói không có phương thức liên lạc của Khương Phán.
Rõ ràng không phải họ không có mà là họ không muốn cho.
Điều này càng khiến Lý Thiết Trụ lo lắng hơn nữa.
May mắn là Hồng Diệp có cách tra được số điện thoại của Khương Phán thông qua thông tin công ty của cô.
Nhưng điện thoại của Khương Phán cũng tắt máy!
"Hai người này sao lại đều tắt máy vậy trời?" Lý Thiết Trụ giống như kiến bò trên chảo nóng.
“Không sao, tôi sẽ cho người đến công ty Khương Phán tìm. Hiện tại tôi đi Từ gia trước, nếu cậu sợ thì đừng đi theo." Hồng Diệp trầm giọng nói.
"Tôi sợ cái đé*o”
"Không phải nói ký thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần sao?" Lâm Hiên nghỉ hoặc nhìn về phía Khương Phán.
Khương Phán rõ ràng nói là đi ký thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần, nhưng lại đưa Lâm Hiên đến trường học.
"Thỏa thuận cổ phần ở công ty, lát nữa thư ký sẽ đưa tới cho tôi, cậu cùng tôi đi dạo trong trường được không?"
Khương Phán đứng ở cổng trường, hai tay chắp sau lưng, nghiêng đầu nhìn Lâm Hiên.
Gương mặt xinh đẹp dưới ánh mặt trời chiếu rọi, vô cùng đẹp mắt.
Giày cao gót đã được cởi ra, thay thế bằng một đôi giày nhỏ màu trắng, tóc buộc thành đuôi ngựa.
Cảnh tượng này khiến Lâm Hiên trong phút chốc cảm thấy mình như trở lại mười bảy, mười tám tuổi.
Khi đó, mọi người đều rất đơn giản. Không giống như: bây giờ, tất cả đều vì lợi ích riêng.
€ó đôi khi, vì lợi ích, thậm chí ngay cả người nằm bên gối cũng có thể xuống tay.
Mà khi đó, nằm tay một cái, tưởng chừng như cả đời. Khương Phán vẫn rất đẹp, trường học cũng vẫn là trường học đó, chỉ là sửa lại một chút, không có nhiều thay đổi.
Tuy nhiên, tuổi trẻ... đã mãi mãi đi xa.
Lâm Hiên gật gật đầu, đi theo Khương Phán, cùng nhau đi về phía trường học.
Nhưng cả hai bị bảo vệ chặn lại.