“Ngồi trên ghế là mười tám vị phu nhân của ta” Lâu Kim Hồng tiếp tục nói.
Nghe Lâu Kim Hồng nói, Lâm Hiên cuối cùng cũng hiểu được.
Được rồi, anh thừa nhận, anh chỉ là một tên đầu đất. Chưa bao giờ thấy một cảnh như vậy.
“Tộc trưởng Lâu thật phúc khí!” Lâm Hiên nhịn không được hướng về phía Lâu Kim Hồng giơ ngón tay cái lên.
Mặc dù bây giờ anh có rất nhiều phụ nữ. Nhưng cũng không khoa trương như Lâu Kim Hồng.
“Khụ khụ, cũng không phải chuyện hiếm lạ ởẨn tộc này, Lâm thiếu sau này chỉ sợ cưới còn nhiều vợ hơn ta!” Lâu Kim Hồng cười ha ha nói.
Lời nói này của ông ta rõ ràng có ý.
Ý tứ chính là muốn nói với Lâm Hiên không nên chỉ treo cổ trên một cái cây Lâu Mãn Nguyệt.
Một người đàn ông cấp cường giả như anh nên có nhiều phụ nữ.
Tuy rằng, Lâm Hiên thật sự có rất nhiều người phụ nữ, nhưng anh đều có tình cảm với mỗi người anh lấy về.
Không có khả năng bởi vì đối phương có dáng vẻ xinh đẹp thì liền lấy.
Lâm Hiên tiếp tục uống rượu, không tiếp lời Của Lâu Kim Hồng.
“Lâm thiếu, ngươi có coi trọng hay không, chỉ cần Lâm thiếu ngài để ý thì có thể trực tiếp mang họ đi.” Cuối cùng Lâu Kim Hồng cũng đưa chủ đề đi đúng hướng.
Rốt cục Lâm Hiên cũng hiểu được ý đồ của lão già này.
Đây là tính toán để làm thân với anh đúng không?
Ánh mắt anh đánh giá ba mươi tám con gái của Lâu Kim Hồng.
Tuy rằng, những người phụ nữ này đều rất tốt.
Muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn vóc dáng cũng có vóc. dáng.
Béo hay gầy thì mỗi người đều có ưu điểm riêng.
Nhưng so với những người phụ nữ bên cạnh anh thì vẫn có sự chênh lệch rất lớn.
Nói trắng ra, còn không so được với Đinh Đang.
Vì vậy, anh không có hứng thú.
Hơn nữa, anh không phải là người tùy tiện như vậy. Lâm Hiên tiếp tục uống rượu.
'Thấy Lâm Hiên không nói lời nào, Lâu Kim Hồng chấn động.
Chẳng lẽ Lâm Hiên không thích bất kỳ người nào trong số ba mươi tám người con gái của ông ta sao?
Theo lý mà nói, điều Lâu Kim Hồng hy vọng nhất là Lâm Hiên chọn một người trong số ba mươi tám cô con gái của mình.
Cho dù là chọn nhiều cũng được.
Ông ta cũng không hy vọng Lâm Hiên lựa chọn trong số những người vợ của mình.
Dù sao cũng là vợ mình.
Ít nhiều gì thì ông ta cũng có chút luyến tiếc. Nhưng bây giờ có vẻ như.
Luyến tiếc cũng không được.
Mặc kệ, luyến tiếc con thì không thể bao vây được sói.
Luyến tiếc vợ...
Lâu Kim Hồng dừng một chút, nói: “Vậy mười tám vị phu nhân của ta, không biết, Lâm thiếu có vừa ý hay không?”
“Cái gì?” Lâm Hiên nghe vậy thiếu chút nữa phun rượu ra. Ông ta đang nói những lời lang sói gì vậy? Lâu Kim Hồng bị điên rồi đúng không?
Không ngờ lại hỏi anh có coi trọng vợ của ông ta hay không.
Nếu anh trả lời là coi trọng.
Lâu Kim Hồng sẽ không thật sự để vợ mình đến bồi anh chứ?