"Như vậy có lẽ vân có chút khó khăn..."
Một đám người Lôi tộc hưng phấn nghị luận, vẻ mặt tràn đầy kiêu ngạo.
Đây chính là tác dụng của một vị cường giả siêu cấp.
Trước kia, Lôi tộc chỉ xếp hạng mười bảy trong hai mươi tộc.
Đừng nói cưới thánh nữ Lâu tộc, cho dù là nữ tử Lâu tộc bình thường cũng là sỉ tâm vọng tưởng.
Nhưng hết thảy đã xảy ra biến hóa từ khi lão tổ Lôi tộc đột phá.
Mọi người đều biết điều đó. Hôm nay chỉ là một món khai vị. Sau khi Lâu tộc gả thánh nữ tới đây.
Lôi tộc giao hảo với Lâu tộc, sau này Lôi tộc sẽ càng ngày càng cường đại.
Tuy rẵng, vẫn kém xa Vương tộc, nhưng ít nhất đã bước tới gần Vương tộc thêm một bước lớn.
"Mộ Dung Khung, lát nữa ngươi phụ trách nâng kiệu!" Một người Ẩn tộc lớn tiếng nói với Mộ Dung Khung.
"Vâng, thưa ngài!" Mộ Dung Khung dùng sức gật đầu, rốt cục hắn vẫn tiến vào Lôi tộc.
Vốn tưởng rằng, sau khi tiến vào Ẩn tộc có thể bay lên trời.
Nhưng hiện tại, Mộ Dung Khung mới biết được.
Kẻ được gọi là thiên tài, thiên kiêu khi vào Ẩn tộc cũng không có địa vị gì.
Trong thế tục, tài năng của hắn đủ mạnh mẽ. Được xưng là kinh tài tuyệt diễm.
Nhưng vào. Ẩn tộc, hẳn phát hiện, hẳn còn có thể đánh lại đứa trẻ con của Ẩn tộc.
Nơi nào cũng có người có thiên phú tốt hơn hẳn. Trong Ẩn tộc, hän căn bản không có chút địa vị nào. Còn lưu lạc đến mức phải làm người khiêng kiệu!
Nhưng, hắn không dám có chút oán hận nào, chỉ đành đáp ứng.
"Phu nhân, để chúng ta thay quần áo cho ngài..." Ở trong phòng của Âu Dương Băng Tình, mấy người hầu nữ đang cầu xin.
Mặc dù các nàng ở trong Ẩn tộc, nhưng chỉ là người hầu.
Còn kém hơn cả Mộ Dung Khung.
"Ta nói rồi, ta không thay!" Âu Dương Băng Tình hất văng đồ cưới mà người hầu đưa đến.
Lúc này, Lôi Viêm đi vào.
Nhìn thấy Lôi Viêm, đám người hầu nữ lập tức lộ ra vẻ hoảng sợ.
Tất cả đều quỳ xuống đất.
"Là ai chọc vợ ta tức giận?" Lôi Viêm cười trêu ghẹo, hỏi một người hầu nữ.
người hầu lắc đầu. Tỏ ý là không phải mình.
Các nàng chỉ muốn Âu Dương Băng Tình thay quần áo mà thôi.
Âm!
Một tiếng động khó chịu.
Bàn tay của Lôi Viêm vỗ lên đầu người hầu kia.
Đầu của người hầu kia lập tức nổ tung như dưa hấu.
Hiển nhiên, Lôi Viêm căn bản không có coi những người hầu từ thế tục này là người.
Những người hầu khác thấy thế lập tức sợ tới mức run rẩy.
Sau khi đập nát đầu một người hầu, Lôi Viêm lại nhìn về phía một người hầu khác, mặt vẫn tươi cười, hỏi: "Là ngươi chọc vợ ta tức giận sao?"
"Không phải ta, đại nhân Lôi Viêm, không phải ta, cầu xin ngài tha mạng!"
Vài người hầu sợ tới mức không ngừng dập đầu.
Nhưng mà, khóe miệng Lôi Viêm cong lên hiện ra một nụ cười giống như ác ma.
Đột nhiên ra tay. “Dừng tay!"
Âu Dương Băng Tình muốn ngăn cản.
Nhưng, đã không còn kịp nữa rồi. Tốc độ của Lôi Viêm quá nhanh.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!