Tiếp theo, một thân ảnh già nua chậm rãi đi vào.
Trên người hắn mặc một kiện trường bào màu đen, trên trường bào thêu một chữ Lôi.
Lão giả già nua chắp hai tay sau lưng, ánh mắt đục ngầu, nhìn tình huống trong phòng, chợt khóe miệng cong. lên, nói: "Lâm Hiên tiểu hữu, thật vui vẻ nhai”
Lâm Hiên gây ra tai họa lớn như vậy, theo lý thuyết đã sớm nên chạy mất mới đúng.
Nhưng hẳn chẳng những không chạy trốn.
Ngược lại, còn đang hưởng thụ.
Quả nhiên là nghé con mới sinh không sợ hổ mà.
Trong mắt Lôi Thành, Lâm Hiên tất nhiên là không biết sự khủng bố của Ấn tộc, mới dám khiêu khích Ẩn tộc như thế.
Hiện tại hăn tới, Lâm Hiên ngay cả cơ hội hối hận cũng không còn.
Không cần phải nói, Lâm Hiên cũng biết người tới là ai. Tất nhiên là người của Lôi tộc.
Chỉ là, đối phương chỉ phái một người tới.
Không khỏi quá khinh thường hắn rồi chứ?
"Ngươi là Lôi Viêm?" Lâm Hiên híp mắt hỏi.
Lão giả läc đầu, nói: "Ta không phải Lôi Viêm, ta là Lôi Thành... Tôn giả."
Trên mặt lão giả có khí tức mà chỉ người bề trên mới có được.
Hà Hoan cũng chạy tới.
Tôn giả?
Nghe được hai chữ này, khuôn mặt đẹp của Hà Hoan ngẩn ra.
Rõ ràng, cô biết hai từ này có nghĩa là gì.
Ý nghĩa là, lão giả tướng mạo không cao trước mắt là một gã... Võ Tôn!
Võ đạo chí tôn!
Cường giả cấp bậc này, Hà Hoan trước kia nghĩ cũng không dám nghĩ.
Tuy nhiên hiện tại, chính nàng cách Võ Tôn cũng không còn quá xa xôi.
€ó lẽ, lại thêm vài lần nữa, nàng có thể đột phá đến Võ Tôn rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!