Lôi Viêm cng không hỏi quá nhiều, mà cười nói với Âu Dương Băng Tình: "Âu Dương Băng Tình, nếu như ta không đoán sai, Lâm Hiên chính là người đã giết con trai ta nhỉ?"
Thân thể mềm mại của Âu Dương Băng Tình run lên.
Tuy nhiên, chuyện này cũng nằm trong dự tính của cô.
Lôi Viêm sớm muộn gì cũng sẽ biết.
Huống chỉ, Lâm Hiên giết đại biểu Lôi tộc, hiển nhiên đã kết thù không cách nào hóa giải với Lôi tộc.
Hoặc là Lâm Hiên chết, hoặc là Lôi tộc bị diệt. Không có khả năng nào khác.
Dù sao, Ẩn tộc kiêu ngạo cỡ nào, Lôi Viêm sao có thể ngoan ngoãn đưa nàng trở về trả lại cho Lâm Hiên?
"Ngươi... Muốn gì?" Âu Dương Băng Tình cần răng nói.
"Không thể không nói, nam nhân kia của ngươi rất kiêu ngạo. Chỉ là, hän đánh giá quá thấp lực lượng của Ẩn tộc, hắn có thể sống sót rời khỏi Vũ thành hay không cũng là vấn đề rồi, thế mà còn dám buông lời muốn ta tự mình đi tìm hẳn, quả thực buồn cười đến cực điểm!" Lôi Viêm khinh thường nói.
"Các ngươi phái người đi giết hắn?" Sắc mặt Âu Dương Băng Tình tái nhợt nói.
Sau khi nàng đi tới Ẩn tộc, mới biết được sự kinh khủng của Ẩn tộc còn vượt qua tưởng tượng của nàng.
Lôi Viêm đã đủ khủng bố rồi, nhưng ở Lôi tộc hắn ngay cả top 50 cũng không vào được.
Nói cách khác, có trên năm mươi người mạnh hơn Lôi Viêm ở Ẩn tộc!
Một võ giả tùy tiện của Ẩn tộc cũng là từ Võ Hoàng trở lên.
Đương nhiên, không tính những thiên tài còn nhỏ kia.
Nhưng tuy tu vi của những tên nhóc kia không cao, lại có thể bộc phát ra chiến lực vô cùng khủng bố.
Nàng tận mắt nhìn thấy một đứa nhỏ mười tuổi vậy mà có tu vi Hoàng Cấp Tông Sư!
Sức chiến đấu của nó có thể sánh ngang với Địa Cấp Tông Sư.
Quá kinh khủng.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, đánh chết Âu Dương Băng Tình cũng sẽ không tin.
Không phải không có nguyên nhân khiến cho hai chữ Ẩn tộc này có thể trở thành tồn tại khiến tất cả mọi người kiêng ky.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!