“Nhất là hai tên mặt chó Lý Thiết Trụ và Lâm Hiên, chẳng những viết thư tình cho cậu, còn mỗi ngày nhất định phải đưa cậu về nhà, thật sự là cóc mà đồi ăn thịt thiên nga."
"Đúng vậy, may mắn lúc ấy lớp trưởng không mềm. lòng. Chứ nếu thật sự đi theo, sẽ rất thảm."
"Lý Thiết Trụ thì không nói nữa, Lâm Hiên thậm chí hiến thận đế trở thành con rế của một gia đình giàu có. Vậy mà hán cũng làm được...”
“Được rồi, được rồi, chuyện trước đây không nói nữa.." Khương Phán dường như không muốn mọi người nói tiếp.
Dù sao, cô cũng đã từng động tâm với Lâm Hiên,
Tuy nhiên, hiện tại Lâm Hiên và cô đã là người của hai thế giới.
Tuy rằng Khương Phán chưa kết hôn, nhưng sự nghiệp đang rất thăng hoa.
Điều hành một công ty dược phẩm không nhỏ, tài sản cũng có mấy chục triệu.
“Trần Đình, không phải cậu ở cùng với Lý Thiết Trụ sao? Sao lại đi với Hữu Lượng?"
©ó người nhìn ra quan hệ giữa Trần Đình và Ngô. Hữu Lượng không tầm thường, liền mở miệng hỏi.
"Ai nói tôi cùng Lý Thiết Trụ ở cùng một chỗ? Là hãn vẫn đuổi theo tôi, ta cũng không có đồng ý!" Trần Đình vội vàng nói
Cô cũng không muốn Ngô Hữu Lượng biết về mổi quan hệ của cô với Lý Thiết Trụ.
"Lý Thiết Trụ cùng Lâm Hiên một lát nữa sẽ tới, đến lúc đó các cậu nói chuyện ý tứ một chút nha. Nhất là chuyện Lâm Hiên hiến thận ở rể, các cậu đừng nhắc tới” Khương Phán nhíu mày nói
"Lớp trưởng, sao cậu bảo vệ Lâm Hiên như vậy. Không phải cậu thật sự thích hần đó chứ?" Có người la ó,
"Đương nhiên không phải..."
“Chắc là phòng này!” Lúc này, Lâm Hiên và Lý Thiết Trụ cũng đã tới.
Đang chuấn bị đấy cửa đi vào, một thanh âm dễ nghe lại ngăn cản Lâm Hiên.
“Lâm Hiên!”
Lâm Hiên quay đầu, nhìn thấy một khuôn mặt xinh đẹp,
Lâm Nhược Hi? "Sao cô lại ở đây?" Lâm Hiên nhíu mày hỏi