Lâm Hiên tiếp xúc với thân thể của cô, nước bọt của cô, còn cùng cô phát sinh quan hệ.
Bất kỳ điều nào trong ba điều này đều có thể lấy mạng đối phương. Mà Lâm Hiên về cơ bản đã thưởng thức hết toàn bộ.
Hắn ta không thể nào sống sót được!
'Tây Môn Vô Song gắt gao ôm lấy Sơ Nguyệt, nước mắt giàn giụa trên mặt.
Nàng không dám dùng nội lực bức độc cho Sơ Nguyệt. Bởi vì, nếu làm vậy. Sơ Nguyệt sẽ còn chết nhanh hơn.
Tang Nữ Hương, một khi sử dụng, chắc chản phải chết không thể nghỉ ngờ.
Thần tiên cũng không cứu được! Đây là nhận thức của tất cả mọi người.
Hiển nhiên, từ trạng thái của Sơ Nguyệt, liền biết Sơ. Nguyệt nhất định là đã sử dụng loại độc dược cấm ky này.
Loại độc dược này, ngay cả Sơ Nguyệt thì cũng cần tốn chút sức lực mới có thể lấy được.
Xem ra, Sơ Nguyệt hẳn là đã sớm lên kế hoạch, muốn dùng Tang Nữ Hương để giết chết Lâm Hiên rồi.
“Thực xin lỗi, là tôi hại cô!” Tây Môn Vô Song lệ rơi đầy mặt.
"Lâm thiếu, đã xảy ra chuyện gì?" Hồng Diệp vẻ mặt mờ. mịt nhìn một màn này.
Cô biết Sơ Nguyệt này, hình như là bạn thân của Tây Môn Vô Song.
Làm sao cô ấy lại có thể đến phòng tắm của Lâm Hiên?
Lâm Hiên cũng có chút không cách nào lý giải cách làm của người phụ nữ trước mắt này.
Tang Nữ Hương, hắn cũng biết loại độc dược này.
Đó là sự phản kháng cuối cùng của một người phụ nữ, trả giá bằng mạng sống của chính mình.
Nếu không có lòng thù hận lớn, không người phụ nữ nào sẵn sàng làm điều này.
Rốt cuộc thì không chỉ là mất mạng. Trước khi mất mạng, còn phải bị đối phương chơi một lần.
Hắn không nhớ là mình và Sơ Nguyệt lại có thù với nhau. "Chúng ta có thù?" Lâm Hiên nhìn Sở Nguyệt hỏi. Sơ Nguyệt không trả lời.
Nhưng Tây Môn Vô Song lại vừa rơi lệ vừa nói: "Tên của ta là Tây Môn Vô Song!"
Tên của ta là Tây Môn Vô Song?
Sau khi nghe Tây Môn Vô Song nói ra tên của mình. Lâm Hiên cùng Hồng Diệp, đều ngây ngẩn cả người.
Long Ngạo Thiên là Tây Môn Vô Song?
“Cô là chiến thần của Tây Môn gia? Tây Môn Hỉ Khánh là em trai cô?” Lâm Hiên nhất thời không thể tiếp nhận kết quả này.
“Đúng!” Tây Môn Vô Song gật đầu.
"Lâm Hiên, ngươi giết ta đi. Ta có lỗi với Tây Môn gia, càng không có cách nào báo thù cho em trai mình...” Tây Môn Vô Song khẽ nói.
“Chiến Thần... tôi đã giúp ngài báo thù cho em trai rồi” Sơ Nguyệt nói.
“Nha đầu ngốc, tôi quên nói cho cô biết, hẳn là bách độc bất xâm!” Tây Môn Vô Song thở dài nói.
Kỳ thật, Tây Môn Vô Song đã sớm khôi phục trí nhớ.
Lúc được Lâm Hiên nối chân. Cô đã khôi phục lại trí nhớ của mình.
Sau khi biết được nàng chính là Tây Môn Vô Song, nàng gần như suy sụp.
Nàng lại chống lại gia tộc mình, tự tay tiêu diệt hai vị chiến thần của Tây Môn gia.
Còn phát ra chiến thư, muốn khiêu chiến chính nàng... Càng nghĩ càng thấy buồn cười!
Thì ra, sau khi cô mất trí nhớ, chỉ duy nhất nhớ tên của Lâm Hiên.
Cũng không phải bởi vì nàng là người hầu của Lâm Hiên. Mà là bởi vì, đó là kẻ thù của nàng.
Kẻ thù đã giết em trai cô ấy!
Vậy mà cô lại trở thành người hầu cho kẻ thù?
Còn thay kẻ thù đánh thủng Tây Môn gia tộc...
Vào lúc đó, Tây Môn Vô Song thiếu chút nữa suy sụp đến mức muốn tự sát.
Nhưng cô không thể chết. Cô vẫn chưa thể trả thù cho em trai mình.
Nhưng, cô vẫn có thể làm được chứ?
Nếu như không có cùng Lâm Hiên trải qua những chuyện kia, cô sẽ không chút do dự giết chết Lâm Hiên.
Nếu giá trị vũ lực không đủ, cô cũng sẽ sử dụng Tang Nữ Hương.
Nhưng sau khi có những trải nghiệm kia, cô rất khó xuống tay.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!