Khi anh mở mắt ra, anh thấy một cơ thể tuyệt đẹp xuất hiện trong tầm mắt.
Là một người phụ nữ không mặc quần áo, cô ta đang đứng ở giữa hồ bơi.
Một tay che thứ lớn vô cùng bên trên, một tay che phần tam giác bên dưới.
Lâm Hiên trong nháy mắt sửng sốt.
Bởi vì, anh nghĩ răng người bước vào là Hồng Diệp.
Nhưng anh không biết người phụ nữ trước mắt này.
“Cô, cô là ai?" Lâm Hiên biến sắc.
“Lâm thiếu, tôi là nha hoàn Sơ Nguyệt mới tới Đế Phủ, ngày đầu tiên hầu hạ ngài, tôi hầu hạ có khiến ngài hài lòng không?” Sơ Nguyệt nở nụ cười ngọt ngào, có chút ngượng ngùng.
Mặc vào bộ giáp, tư thế Sơ Nguyệt oai hùng hiên ngang!
Gởi áo giáp ra, cô lại có thể trở nên ngọt ngào động lòng người như vậy.
Nha hoàn mới tới?
Lâm Hiên ngẩn ra, chợt nói: “Cô đi đi, tôi không căn cô như vậy, cô giúp ta chà lưng là được”
“Lâm thiếu, ngài là cảm thấy thủ pháp của tôi không tốt hay là tôi không đủ đẹp?” Trên mặt Sơ Nguyệt mang theo biểu cảm ủy khuất.
“Thủ pháp của cô rất tốt, người cũng rất đẹp.” Lâm Hiên đánh giá Sơ Nguyệt một cái.
Người phụ nữ này nhan sắc không tính là tuyệt sắc nhưng cũng chín điểm trở lên, giữa hai lông mày hiện ra khí thế anh hùng.
'Vóc dáng của cô ta là kiểu tương đối khỏe mạnh, hơi cơ bắp.
Trông vừa phải.
Vậy mà còn có cơ cơ bụng đẹp mắt, vừa nhìn đã biết là thường xuyên tập thể lực. Nhưng làn da lại rất trắng, hẳn là một cô gái trẻ thường xuyên tập luyện trong nhà.
“Vậy Lâm thiếu, vì sao lại bảo tôi đi? Sơ Nguyệt chẳng những không có rời đi, ngược lại tiến thêm một bước
Hành động này làm cho ngọn lửa Kỳ Lân trong cơ thể Lâm Hiên bắt đầu mơ hồ quấy phá.
Không! Không thể như cầm thú!
Tuy răng Lâm Hiên đã cùng ba người phụ nữ phát sinh quan hệ.
Nhưng anh không muốn phát sinh quan hệ với phụ nữ một cách tùy tiện.
Sự khác biệt giữa người và thú là gỉ?
Nhưng huyết mạch kỳ lân trong cơ thể anh lại không ngừng đẩy anh về phía dã thú.