"Lâm Hiên, thật sự là anh!" Thẩm Ngạo Tuyết vui mừng.
Nàng dĩ nhiên cũng biết chuyện giữa Lâm Hiên và Âu Dương Băng Tình.
Ngày hôm qua, nàng nghe nói Âu Dương Băng Tình xảy ra chuyện, nàng đoán Lâm Hiên nhất định sẽ đến, cho nên vẫn chờ hắn ở đây.
Không nghĩ tới, thật sự chờ được Lâm Hiên.
Giữa Âu Dương Băng Tình và Lâm Hiên có quan hệ không rõ ràng. Âu Dương Băng Tình bị bắt đi, hiển nhiên Thẩm Ngạo Tuyết sẽ thấy cao hứng. Nói không chừng, nàng sẽ có cơ hội!
Giờ khác này, ánh mát của người qua đường đều rơi xuống trên người Lâm Hiên.
Nhao nhao muốn biết rốt cuộc là thần thánh phương nào vậy mà có thế làm cho Thẩm Ngạo Tuyết cự tuyệt Vương Thông.
"Đó hình như là Lâm Hiên - chồng cũ của Thẩm Ngạo Tuyết!"
Gó người nhận ra Lâm Hiên. "Là con rể phế vật của gia tộc họ Thấm ư?"
"Còn con rể phế vật cái gì, chẳng lế ngươi không biết gần đây hân đã làm gì sao?"
"Cho dù hắn làm trời sập xuống, còn có thể so sánh với phú nhị đại siêu cấp như công tử Vương ư?"
Biết được người đàn ông trước mặt Thẩm Ngạo. Tuyết là ai, tâm tình buôn dưa lê nhiều chuyện của đám người càng tăng cao.
"Hiện tại tâm trạng tôi không tốt, đừng chọc đến tôi!" Nhìn thấy Thẩm Ngạo Tuyết, Lâm Hiên lạnh mặt nói
Hiện tại, hẳn căn bản không muốn để ý tới Thẩm Ngạo Tuyết.
Thậm chí, ngay cả ý muốn tát cô cũng không có.
"Tâm tình anh không tốt, vậy càng nên tìm em nha!" Thẩm Ngạo Tuyết lại vô cùng vui vẻ
“Tại sao tôi phải tìm cô?" Lâm Hiên trầm giọng nói
"Lâm Hiên, em biết Âu Dương Băng Tình bị người của Ẩn tộc bắt đi. Bây giờ anh khẳng định rất tức giận, rất phẫn nộ. Nhưng Ẩn tộc không phải thế lực mà anh có thể trêu chọc, không có Âu Dương Băng Tình thì anh ngươi còn oó em nha. Chuyện nàng ta làm được, em cũng có thể làm!"
Không nghĩ tới, Thẩm Ngạo Tuyết còn biết sự tồn tại của Ấn tộc.
Trước đây Thẩm Ngạo Tuyết không biết. Nhưng từ sau khi Lâm Hiên nghịch thiên trở về. Cô ta đã bắt đâu nghiên cứu và điều tra.
Hiện tại Thẩm Ngạo Tuyết cũng biết được sự tồn tại của Ẩn tộc bên trên võ giả thế tục.
Bọn họ mới là võ lực đỉnh phong chân chính
Chỉ là bọn họ bình thường sẽ không tiếp xúc với thế tục mà thôi
Nghe được Thẩm Ngạo Tuyết đề cập đến Âu Dương Băng Tình, Lâm Hiên ngay lập tức nổi giận.
Nhưng hắn vốn cũng không muốn đánh Thấm Ngạo. Tuyết.
“Thẩm Ngạo Tuyết, cô tốt nhất câm miệng lại, nếu không, tôi không dám cam đoan có thể khống chế được mình!" Lâm Hiên lạnh lùng nói
"Tại sao phải khống chế? Lâm Hiên, không phải em đã nói rồi sao? Nếu anh không hạnh phúc, anh có thế đến tìm em bất cứ lúc nào. Anh muốn đánh em, muốn làm bất cứ điều gì với em cũng được!"
“Nào, lại đây trút giận đi, anh không nên tức giận như vậy!" Thẩm Ngạo Tuyết đi tới trước mặt Lâm Hiên, Kề sát mặt vào.
Lúc này, quần chúng vây cách tương đối xa, cũng không thể nghe được nội dung cụ thể hai người nói chuyện
Nhưng nhìn thấy tư thế của nữ thần.