Tuy rằng, trong lòng có trăm ngàn lần không muốn tin. Nhưng vào lúc này, nữ hoàng đang ở đây.
Ngao Thịnh chỉ có thể chấp nhận nó.
“Ta... đương nhiên là vui mừng rồi!” Ngao Thịnh cố nặn ra một nụ cười, còn khó coi hơn khóc.
Nhưng rất nhanh, hẳn liền khôi phục trấn định.
Nữ hoàng còn sống thì đã sao? Cho dù nàng còn sống, hiện tại so với một con rối thì cũng không khác là mấy.
Chiếu thư nàng hạ, nếu Ngao Thịnh hắn không gật đầu, còn không phải là không thể có hiệu lực sao?
Sớm muộn gì hắn cũng sẽ thay thế được nàng ta. Chỉ là vấn đề thời gian thôi.
Nữ hoàng chậm rãi bước đến ngai vàng, ngồi xuống.
“Bắt đầu thiết triều đi, có việc lên tấu, không có việc gì thì bãi triều!”
Hộ vệ trẻ kia vẫn đứng ở một bên nữ hoàng, uy vũ khí phách.
Nhìn thấy một màn này, trong lòng Ngao Thịnh cực kỳ căm hận. Nhưng không thể biểu hiện ra ngoài.
Bây giờ Long quốc đang phát triển rất nhanh chóng, ổn định. Cũng không có vấn đề gì lớn xảy ra.
Nếu như nói chuyện lớn nhất, thì đó chính là Lục Thiên Ly, một trong những đại nội cao thủ, tự đoạn kinh mạch mà chết.
“Bãi triều!”
Xử lý triều chính xong, nữ hoàng tuyên bố bãi triều.
Bốn gã đại nội cao thủ, sắc mặt đều cực kỳ khó coi và bi thương.
Một người trong bọn họ đã chết. Nữ hoàng cũng không có giáng tội Ngao Thịnh.
Dưới tình huống bình thường, tội ác của Ngao Thịnh tuyệt đối là trọng tội tru di cửu tộc.
Nhưng, bọn họ cũng biết, muốn động đến Ngao Thịnh thì vẫn không có khả năng.
Ngay cả nữ hoàng cũng không làm được, còn có ai có thể làm được.
Đáng tiếc tính cách Lục Thiên Ly quá mức ngay thẳng cương liệt.
Lại thật sự tự sát.
Bây giờ nhìn lại, cái chết của nàng chẳng khác nào chết vô ích.
Nhìn sắc mặt mấy vị đại nội cao thủ so với ăn chuột chết còn khó coi hơn.
Tâm tình của Ngao Thịnh tốt hơn rất nhiều.
Khi đi ngang qua mấy vị cao thủ, Ngao Thịnh nhỏ giọng nói với bọn họ:
“Ai nha, xem ra Lục thị vệ là chết oan uổng rồi. Nhưng mà không sao, bổn đại nhân sẽ cho nàng một cái phong quang đại táng nha, ha ha ha!”
Sau khi nghe những lời này của Ngao Thịnh, bốn gã đại nội cao thủ gần như không thể khống chế sát ý trong cơ thể.
Hận không thể một chưởng đánh chết hẳn. Nhưng, cuối cùng vẫn phải nhịn xuống. Nếu họ giết Ngao Thịnh, chắc chẳn sẽ gây ra rắc rối lớn.
Thấy mấy vị đại nội cao thủ muốn giết mình, rồi lại cố nén sát ý, Ngao Thịnh tiếp tục nói:
“Ta rất thích bộ dáng hận chết ta nhưng lại không làm gì được ta của các ngươi đó!” Nói xong, nghênh ngang muốn rời đi.
"Này!"
Tuy nhiên, vào lúc này, một giọng nói vang lên sau lưng Ngao Thịnh.
Ngao Thịnh theo bản năng quay đầu lại. Sau đó hắn liền ăn ngay một cái tát dữ dội vào mặt.
“Bốp!”
Một tiếng giòn tang van vọng khắp triều đình. Ngao Thịnh trực tiếp bị đánh ngã xuống đất. “Ngươi, ngươi dám đánh tai”
Ngao Thịnh giận dữ nhìn hộ vệ trước mắt. Trong mắt mang theo biểu tình không thể tưởng tượng nổi.
Bởi vì, ở trên Kim Loan điện này. Ngay cả nữ hoàng cũng không dám tát hắn.
Hộ vệ này, làm sao dám?
"Tối hôm qua ta đã đánh một lần, ngươi nói xem ta có dám hay không?" Lúc này, hộ vệ cởi áo giáp trên người ra.
Lập tức lộ ra một khuôn mặt hoàn chỉnh, rất đẹp trai.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!