Tất cả mọi người toát ra biểu tình hâm mộ và ghen tị. Kim Linh Khê không biết là.
Ngay tại thời điểm nàng lôi kéo Lâm Hiên rời đi, ở lầu hai, có một đôi mắt cực kỳ xinh đẹp, từ xa theo dõi bọn họ.
Rõ ràng chính là bà chủ Vọng Giang lâu, Lâu Mãn Nguyệt!
Trong tay cô nàng còn cầm một điếu thuốc, loại dành cho phụ nữ.
Nhìn Lâm Hiên bị Kim Linh Khê kéo đi, lông mày đẹp nhíu chặt, thầm nghĩ:
"Quả nhiên là đồ đệ của tên khốn Sát Đế, đều là cùng một loại!"
Nàng hít một ngụm thuốc lá, phun ra một vòng khói, chậm rãi nói:
“Sát Đế khốn kiếp! Nếu ngươi vô tình vô nghĩa, cũng đừng
trách lão nương ta ra tay với đồ đệ của ngươi. Đồ đệ của ngươi còn rất đẹp trai nha!”
Cả ba tìm được một khách sạn.
“Châu chủ, ngài muốn thuê mấy phòng?” Anh Đào hỏi Kim Linh Khê.
"Còn cần hỏi sao? Đương nhiên là ba phòng." Lâm Hiên thuận miệng nói.
Tuy nhiên, Kim Linh Khê lại bất ngờ nói: "Một phòng!” Một?
Nghe Kim Linh Khê nói, Anh Đào, Lâm Hiên bao gồm cả chị gái ở quầy lễ tân, đều kinh ngạc nhìn Kim Linh Khê.
Ba người, một phòng? Chơi lớn quá rồi phải không?
“Kim bé bự, cô đùa sao? Tôi không quen việc ở chung với người khác một phòng đâu.” Lâm Hiên cười khổ nói.
Kim Linh Khê: "Cho nên, ba chúng ta ngủ một phòng."
Lâm Hiên: '..."
Anh Đào: "..."
Lúc này trong nội tâm Anh Đào gào thét: “Châu chủ, ngươi muốn ngủ với Lâm Hiên thì ngủ đi, đừng mang theo tôi nha! Tôi không muốn xem phim trực tiếp đâu!”
Anh Đào nhớ tới cảnh hai người ở Thư vương phủ, trước. mặt hơn vạn người quấn quít với nhau. Nếu không phải nữ hoàng ho khan cắt đứt, sợ là đều cởi bỏ hết quần áo trên người rồi.
“Hay là, thuê hai phòng hoặc ba phòng đi ạ. Ba người thuê một phòng, nếu lỡ gặp cảnh sát tuần tra, chúng tôi cũng khó giải thích...” Lễ tân yếu ớt nói.
Ánh mắt nhịn không được đánh giá Lâm Hiên.
Tên này, quả thật rất đẹp trai. Chơi hai người còn có thể chấp nhận được. Nhưng chơi ba này... cô khó có thể chấp. nhận.
“Không được. Chỉ thuê một phòng thôi.” Kim Linh Khê thái độ kiên quyết nói.
"Kim bé bự, cô là đang sợ ta đi tìm... sao. Yên tâm đi, tôi sẽ không đi.”
Lâm Hiên đương nhiên biết Kim Linh Khê đang suy nghĩ cái gì, nhất định là sợ hẳn lấy thân đi mạo hiểm.
"Không có nha. Ta chính là muốn ngủ chung với cậu đó. Sao? Cậu sợ à?” Kim Linh Khê ưỡn người.
Gợn sóng mãnh liệt. Cô gái lễ tân nhìn mà hâm mộ không thôi.
"Sợ? Tôi làm sao phải sợ?” Lâm Hiên đương nhiên không có khả năng sợ.
“Chuyện này... Châu chủ, tôi sợ! Nếu không, hai người các. ngươi ngủ một phòng đi. Tôi một phòng riêng?” Anh Đào nhỏ. giọng nói.
“Không được, ta cùng hắn nửa đêm trước, ngươi cùng hắn nửa đêm sau, như vậy ta mới yên tâm!" Kim Linh Khê không chút chần chừ nói.
Lời nói của Kim Linh Khê khiến cho lễ tân giật mình. Thế giới này đã trở nên phóng khoáng như vậy rồi sao?
Anh Đào cảm thấy đau khổ, nhưng không dám phản bác. Kim Linh Khê.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!