'Trông nàng dịu dàng như ngọc, đôi mắt tựa như nước mùa thu trong suốt, sáng ngời.
Trên người tản mát ra khí tức trưởng thành và trí tuệ.
Chỉ cần nhìn thôi cũng khiến người khác cảm thấy rất thoải mái.
Hơn nữa bộ váy nàng mặc trên người càng khiến càng người ta mê mẩn.
Có thể nói, lực sát thương của một mình Lạc Khuynh Thành cũng có thể so được với cả hai người Thư Y và Hoa
Huân Nhiên.
Lạc Khuynh Thành chậm rãi đứng lên, đang chuẩn bị nói chuyện.
Kết quả, Lâm Hiên lại liếc Lạc Khuynh Thành một cái, nói: “Như thế nào? Ngươi cũng muốn bị tát à?”
Thân thể mềm mại của Lạc Khuynh Thành nhất thời hung hăng run lên.
Tuy rằng, khi nãy Lâm Hiên tát Hoa Huân Nhiên.
Nhưng không ngờ, ngay cả nàng mà hẳn ta cũng muốn đánh?
Lạc Khuynh Thành nuốt nước bọt, ngoan ngoãn ngồi xuống.
“Tiểu tử, đi nhanh đi. Tuy rằng chúng ta rất bội phục dũng khí của ngươi, nhưng đánh quận chúa cũng không phải là chuyện nhỏ!”
Lúc này, có người nhỏ giọng nhắc nhở Lâm Hiên.
Mặc dù sau lưng Huân Nhiên quận chúa và Khuynh Thành quận chúa không có Vương gia làm chỗ dựa.
Nhưng ảnh hưởng của họ vẫn rất lớn.
Ở Đế Kinh, có vô số vương công quý tộc bị các nàng mê hoặc đến thần hồn điên đảo.
Chỉ cần các nàng mở miệng. Chính là để cho bọn họ đem xương sườn gỡ xuống nấu canh cho các nàng, những người đó cũng nguyên ý.
“Ai phế hắn cho ta, bổn quận chúa đêm nay bồi người đó một đêm!” Lúc này, Hoa Huân Nhiên đột nhiên hét lớn.
Trong hoàn cảnh bình thường, với tư cách là người của công chúng, tuyệt đối không thể nói ra lời như vậy.
Nhưng Hoa Huân Nhiên không chỉ là một ngôi sao điện ảnh, cô ta còn là một quận chúa. Ngày thường tất cả mọi người đều khách khí với nàng, coi nàng như công chúa cưng chiều. Làm sao chịu được ủy khuất như vậy?
Bởi vậy trong cơn giận dữ, Hoa Huân Nhiên mới nói ra những lời như vậy.
Lời của Hoa Huân Nhiên vừa ra khỏi miệng, toàn trường lập tức nổ tung.
Chỉ cần là đàn ông, sẽ không có ai không muốn có được vị tuyệt mỹ quận chúa này. Đều nhao nhao nóng lòng muốn thử.
Bất quá, Lâm Hiên có thể dễ dàng giải quyết nhiều bảo tiêu của quận chúa như vậy, hiển nhiên cũng không phải hạng người tầm thường.
“Ngươi có gan thì đừng đi!” Thấy mình đưa ra điều kiện lớn như vậy mà không ai dám
đứng ra, Hoa Huân Nhiên tức giận lấy di động ra bấm một dãy số.
"Trần Khắc, ngươi không bị đánh chết rồi đấy chứ?” Điện thoại vừa mới kết nối, Hoa Huân Nhiên liền hét lớn.
“Khụ khụ, là ai trêu chọc quận chúa chúng ta tức giận rồi?” Một giọng nói lanh lảnh vang lên trong điện thoại.
“Ta bị người khi dễ, ngươi tới giúp ta đi, chỉ cần ngươi giúp †a trút giận. Tối nay ngươi muốn dẫn ta đi đâu, ta cũng đi cùng ngươi!” Hoa Huân Nhiên nói.
“Huân Nhiên, em, em nói thật?” Âm thanh trong điện thoại rõ ràng trở nên kích động.
"Đương nhiên là thật!"
"Nói cho ta biết địa chỉ, ta đến ngay!"
Trần Khắc, là người theo đuổi Hoa Huân Nhiên, đã theo. đuổi rất nhiều năm rồi.
Đáng tiếc, vị quận chúa ngạo kiều này căn bản không có liếc mắt nhìn hắn một cái.
Không ngờ hôm nay Hoa Huân Nhiên lại nói, chỉ cần anh giúp cô trút giận, đêm nay anh muốn đưa cô đi đâu thì tùy ý!
Trần Khắc đương nhiên hưng phấn không chịu được.
Lập tức mặc áo giáp, gọi các huynh đệ của mình, muốn đi trút giận cho quận chúa!
Sau khi cúp điện thoại, Hoa Huân Nhiên cười lạnh nói: "Tiểu tử, ngươi tốt nhất lập tức quỳ xuống xin lỗi bổn quận chúa. Nếu không, chờ Trần Khắc thống lĩnh tới, ngươi sẽ không có cơ hội đó nữa!"
Trần Khắc thống lĩnh?
Nghe tiểu quận chúa nói, tất cả mọi người hít một hơi khí lạnh.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!