Nếu lỡ Lâm Hiên cũng đánh tan áo lót của cô, vậy chẳng phải cô sẽ không còn mặt mũi để gặp ai nữa sao?
Trận chiến vẫn tiếp tục diễn ra.
Mặc dù, hộ vệ bị Lâm Hiên đánh hạ hơn năm ngàn người. Vẫn còn có gần hơn mười ngàn người đang chiến đấu.
Lúc này, Thư Thành Vũ cùng tiểu quận chúa rốt cục cũng tới.
Khi tiểu quận chúa nhìn thấy người đại náo Thư vương phủ là ai, ngay lập tức trợn to hai mắt.
Đôi mắt đẹp sáng lên.
Bởi vì, cô ấy biết người đàn ông này.
Chẳng phải đây là người đàn ông cô sớm chiều nhớ nhung sao!
Nam nhân này, vì sao lại giết đến vương phủ?
Tuy nhiên, hành động này cũng quá đẹp trai!
Tiểu quận chúa nhìn thấy Lâm Hiên nhanh chóng đánh hạ hộ vệ vương phủ, trong đôi mắt to xinh đẹp tràn đầy ái mộ.
“Người này tuổi còn trẻ, đã có thể đánh lật mấy ngàn hộ vệ vương phủ ta, chỉ sợ, thực lực không thua gì Thiên Cấp Võ Vương!” Thư Thành Vũ đánh giá.
Lúc này, Thư Thành Vũ mới phát hiện tiểu quận chúa ở một bên đang nhìn không chớp mắt nam nhân đang đại sát tứ phương kia.
"Con biết hắn?" Thư Thành Vũ nghi ngờ hỏi con gái mình.
“Cha, hắn, hắn là Lâm Hiên!” Tiểu quận chúa hưng phấn nói.
Thư Thành Vũ cẩn thận nhìn Lâm Hiên vài lần, lúc này mới phát hiện, quả nhiên là Lâm Hiên.
Mặc dù trước đó hắn đã đọc được thông tin của Lâm Hiên. Nhưng vẫn có sự khác biệt giữa ảnh và người thật. Lúc đầu cũng không nhận ra.
Cũng đúng!
Đừng nói thành Võ Hoàng khi hai mươi mấy tuổi.
Cho dù là Thiên Cấp Võ Vương hai mươi mấy tuổi, cũng cực kỳ hiếm thấy.
Cho dù là Kim Linh Khê được mệnh danh là thiên chi kiêu nữ của U Châu. Hai mươi chín tuổi cũng mới là Địa Cấp đỉnh phong thôi.
Nam tử trẻ tuổi đột nhiên xuất hiện, hơn hai mươi tuổi, đã có thực lực Thiên Cấp Võ Vương, không phải Lâm Hiên, còn có thể là ai?
Biết được người tới là Lâm Hiên, Thư Thành Vũ lập tức hạ lệnh.
“Tất cả dừng tay!”
Theo lệnh của Thư Thành Vũ, hộ vệ cuối cùng cũng ngừng tấn công Lâm Hiên.
"Ngươi chính là Lâm Hiên?" Thư Thành Vũ đứng trên bậc thềm, từ trên cao nhìn Lâm Hiên hỏi.
Vương gia chính là Vương gia, trên người mang theo một cỗ khí chất vương giả vượt trội.
Lâm Hiên nhìn về phía Thư Thành Vũ, ánh mắt không chút nao núng. Lớn tiếng nói:
"Ngươi là Thư Thành Vũ?"
“To gan, dám gọi thẳng danh húy của vương gia!” Lâm Bưu quát lớn.
“Không sao!” Thư Thành Vũ phất phất tay.
Đối với người có thực lực, có chút ngạo khí cũng là dễ hiểu.
Dù sao, Lâm Hiên còn trẻ như vậy, đã đạt tới Võ Hoàng Cảnh.
Ngoại trừ Ẩn tộc, ai có thể so sánh với hắn? Làm sao có thể không có chút ngạo khí?
Nếu đổi lại là người có thực lực yếu hơn, đoán chừng Thư Thành Vũ đã sớm hạ lệnh loạn đao chém chết.
"Lâm Hiên, lần này ngươi cứu quận chúa, đối với bổn vương mà nói là có ân tình lớn. Ta cho ngươi ba phần thưởng."
"Ồ? Ba phần thưởng nào?" Lâm Hiên cười cợt.
"Phần thưởng thứ nhất, 100 tỷ tiền Long quốc!"
Nghe Thư Thành Vũ nói, tất cả đều hít một hơi thật sâu.
Một trăm tỷ! Khái niệm này là gì?
Đừng nói là người bình thường. Ngay cả đối với một số công ty niêm yết lớn, đó là một con số trên trời.
Không hổ là Thư vương gia. Ra tay thật hào phóng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!