Sau đó, thanh kiếm samurai năm ngang cổ cô.
“Tiểu mỹ nhân, mục tiêu của chúng ta là Tây Môn Vô Song, đừng phản kháng vô ích.” Thập Tam cười xấu xa nói.
"Sơ Nguyệt!" Tây Môn Vô Song thấy thế thần sắc biến đổi. Chiêu thức càng thêm mãnh liệt. Nhưng, thực lực của đối phương không hề thua kém cô!
Rõ ràng, đây là một Võ Vương! Võ vương, là sự tồn tại vượt qua võ đạo tông sư. Vua của võ đạo!
Tây Môn Vô Song cũng là một võ vương, Hoàng cấp Võ Vương.
Thực lực của nam tử xấu xí trên mặt có con số mười hai, cũng là Hoàng cấp Võ Vương.
Cùng cấp bậc với Tây Môn Vô Song.
Lúc này, vết thương của Tây Môn Vô Song trong trận chiến trước vẫn chưa lành.
Chỉ có thể cùng đối phương đánh ngang tay.
Sơ Nguyệt lại còn bị chế trụ, điều này càng làm cho nàng có chút lo lắng.
Tại sao lại có người lại phái võ vương đến giết cô?
Đột nhiên, Tây Môn Vô Song dường như nhớ tới cái gì, mở. †o hai mắt hỏi:
"Các ngươi là người của tổ chức Sát Nhận?” “Không sai, nếu biết chúng ta là người của Sát Nhận, vậy liền ngoan ngoãn đầu hàng đi. Như vậy ngươi có thể ít chịu khổ một chút.”
Số 12 vừa dùng kiếm samurai công kích Tây Môn Vô Song, vừa cười tà mị nói.
“Sát Nhận thì thế nào? Ở Long Quốc này, còn không tới phiên các ngươi làm càn!”
Tây Môn Vô Song hừ lạnh một tiếng, tiếp tục công kích số 12.
Không thể không nói, Tây Môn Vô Song có kiếm trong tay thật sự rất mạnh.
Rõ ràng nội lực trong cơ thể yếu hơn đối thủ rất nhiều. Nhưng đã dần dần chiếm thế thượng phong.
Nhiều lần, thiếu chút nữa một kiếm trúng vào chỗ yếu hại của đối phương.
“Thập Nhất, qua đây giúp đi!” Tiếng quát của Thập Nhị vang lên.
Cuối cùng thì Thập Nhất cũng chịu đứng dậy.
Lúc này, Tây Môn Vô Song mới nhìn thấy cảnh tượng ở phía dưới Thập Nhất.
Một người phụ nữ bị hết chặt tay chân nằm trên vũng máu.
"Cứu...cứu..." Người phụ nữ hướng về phía cô cầu cứu. Nhưng rõ ràng cô ta đã cách cái chết không còn bao xa. Phập!
Thanh kiếm samurai đâm thẳng vào tim của người phụ nữ, giải thoát cô hoàn toàn.
“Khốn kiếp!” Thấy cảnh này, Tây Môn Vô Song liền nổi trận lôi đình.
“Ha ha, Tây Môn tiểu thư yên tâm đi, lát nữa cô sẽ gặp lại cô ta nhanh thôi.”
Thập Nhất vừa kéo quần lên vừa cười lớn. Những sát thủ Đông Âm này thật sự tàn ác và biến thái.
Tây Môn Vô Song giống như phát điên, điên cuồng tấn công số 12.
Xoetl Thanh trường kiếm rạch một vết dài trên mặt số 12.
Nó khiến khuôn mặt vốn đã xấu xí của số 12 càng thêm dữ tợn.
"Ngươi lập tức bỏ vũ khí xuống, nếu không ta giết nàng!" Số 13 lạnh giọng quát.
“Chiến Thần, cứ mặc kệ tôi.” Sở Nguyệt hướng về phía Tây Môn Vô Song hét lớn.
Cô vừa dứt lời. Phía trước ngực đã bị một thanh kiếm sumưrai xuyên qua.
Sơ Nguyệt mở to mắt nhìn Tây Môn Vô Song, yếu ớt nói: “Chiến Thần, chạy... chạy đi...”
Sơ Nguyệt biết hiện tại Tây Môn Vô Song không thể nào. là đối thủ của ba Võ Vương.
“Sơ Nguyệt!”
'Tây Môn Vô Song ngẩng đầu rống to. Nhưng vẫn không có chạy trốn. Mà là lao về phía số 13, muốn giết chết hẳn.
Nhưng ngay khi kiếm của Tây Môn Vô Song sắp thành công thì số 11 cuối cùng cũng xuất chiêu.
Tây Môn Vô Song đỡ đòn của đối phương, cảm giác như một đoàn tàu đang lao về phía mình.
Số 11 cũng là một Võ Vương.
Hơn nữa còn là Hoàng Cấp Võ Vương trung kỳ. Mạnh hơn số 12.
Thật ra thì ký tự số ả rập trên mặt bọn chúng là đánh dấu thứ hạng thực lực của chúng.
Thứ tự càng cao, thực lực càng mạnh.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!