Nhưng nói gì bây giờ?
Khi nhìn thấy Nghiêm Ly bị tra tấn thành bộ dáng kia, cô cũng muốn rút súng bản chết Tây Môn Hỉ Khánh ngay tại chỗ.
Nhưng là cảnh sát, cô không thể làm thế.
Cuối cùng, Hà Tiểu Manh nghiến răng, đột nhiên rút súng ra.
Ánh mắt của Lâm Hiên lập tức trâm xuống. Không ngờ cô cảnh sát này lại ngoan cố như vậy.
Đang chuẩn bị đoạt lấy súng của Hà Tiểu Manh, thì cô ta đã chủ động đem súng đặt vào trong tay Lâm Hiên.
Sau đó, thuận thế tựa vào trong ngực Lâm Hiên, hơn nữa. để cho Lâm Hiên dùng tay bóp cổ cô.
"Lý Thiết Trụ hành hung trước mặt tôi, tôi không thể khoanh tay đứng nhìn. Nhưng hiện tại tôi đã bị anh khống chế...
Nhìn thấy một màn này, Lâm Hiên rốt cục cũng thở phào. nhẹ nhõm.
Xem ra, nữ cảnh sát này cũng coi như thông tình đạt lý.
Không còn ai kiềm chế, Lý Thiết Trụ hoàn toàn thẳng tay với Tây Môn Hỉ Khánh, điên cuồng đấm đá.
“Bọn mày chết, bọn mày chết chắc!”
"Tao vừa mới địt bạn gái của mày đó, thì sao? Mày có thể làm gì tao? Tao nói cho mày biết, hôm nay tốt nhất mày giết tao chết. Nếu không, sau hôm nay, tao vẫn có thể sẽ tiếp tục chơi bạn gái mày đó.”
Tây Môn Hỉ Khánh không ngừng chửi thề.
Lý Thiết Trụ thấy năm đấm cũng không kiềm chế được cái miệng dơ bẩn của Tây Môn, trực tiếp cầm lấy công cụ trên bàn thẩm vấn.
Đem sự tra tấn của Tây Môn Hỉ Khánh đối với Nghiêm Ly, tất cả đều dùng gấp đôi trên người hắn.
"A, lũ khốn kiếp, bọn mày chết chắc rồi!" “Aaaaa, tôi sai rồi. Sai rồi. Làm ơn tha cho tôi đi.” Ban đầu Tây Môn Hỉ Khánh còn chửi rủa.
Nhưng sau khi lần lượt bị các dụng cụ đó hành nghề thì chỉ còn biết van xin tha mạng.
Ngay sau đó, Tây Môn Hỉ Khánh bị tra tấn đến bất tỉnh.
Đối với hắn lúc này, ngất xỉu đã là niềm hạnh phúc lớn nhất rồi.
"Lâm Hiên, chữa cho hắn!"
Thấy Tây Môn Hỉ Khánh sắp chịu không nổi, Lý Thiết Trụ mắt đỏ ngầu nói với Lâm Hiên.
Lâm Hiên rút Cửu Chuyển Kim Châm trên người Nghiêm Ly xuống, nhẹ nhàng vung tay lên, những kim châm kia liền đâm vào Tây Môn Hỉ Khánh đang sắp chết kia.
Lâm Hiên đương nhiên sẽ không trị khỏi cho Tây Môn Hỉ Khánh.
Chỉ cần giữ cho hắn ta tỉnh táo, hơn nữa treo nửa cái mạng.
Cứ như vậy, Lý Thiết Trụ đã sử dụng tất cả các công cụ tra tấn lên người Tây Môn Hỉ Hỉ một lần.
Cuối cùng, hắn cầm một con dao nhỏ trên bàn thẩm vấn lên, chuẩn bị xẻo thịt Tây Môn Hỉ Khánh!
Đúng lúc này, cửa phòng thẩm vấn đột nhiên bị phá vỡ.
Sau đó, một nhóm lớn cảnh sát cầm súng nhanh chóng lao vào.
Trong đó còn có tổng đốc phòng tuần tra - Trịnh Càn!
Hắn đem súng trong tay nhắm vào Lý Thiết Trụ cùng Lâm Hiên, lớn tiếng quát:
"Lập tức buông vũ khí xuống!”
Lão Ngụy cũng tới. Anh là người đã gọi những người khác đến bởi vì lo lắng sẽ xảy ra chuyện.
Quả nhiên.
Nếu chậm một bước, Tây Môn Hỉ Khánh sẽ bị xẻo thịt mà chết.
Thấy Tây Môn Hỉ Khánh còn sống, Trịnh Càn âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Nếu như vị đại thiếu gia này thật sự chết ở địa bàn của hẳn, chỉ sợ hắn sẽ phải ăn đủ.
May mẫn là đã đến kịp.
Lâm Hiên nghiêng đầu nhìn đám cảnh sát vây quanh hai người, híp mắt nói với Lý Thiết Trụ:
“Thiết Trụ, cứ ra tay đi!”
Tuy rằng, lúc này trong lòng Lý Thiết Trụ cũng sợ chết khiếp.
Nhưng lửa giận trong lòng hẳn vẫn không cách nào bình
Hơn nữa, hẳn tin tưởng Lâm Hiên vô điều kiện.
Ngay lập tức, dùng dao cắt một miếng thịt trên người Tây Môn Hỉ Khánh xuống.
"A, Trịnh Càn, còn sững ra đó làm gì, mau nổ súng đi!" Tây Môn Hỉ Khánh đau đớn hét vào mặt Trịnh Càn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!