Cuối cùng vì để có tiền chữa bệnh, vì có tiền tiếp tục chuyển cho cô nhi viện, cô đã bước lên một con đường không thể quay đầu như vậy...
Thức khuya lâu dài cộng thêm làm việc nhiều, thân thể bản thân lại có bệnh, chưa đầy vài năm thì cơ thể cô đã già nua, xồ xề.
Bệnh tình, cũng càng ngày càng nặng.
Để có tiền gửi về trại mồ côi đúng hạn, đôi khi cô thường gửi luôn cả tiền mua thuốc của mình.
Một vòng luẩn quẩn. Cô nghĩ rằng cuộc sống của cô là như vậy.
Một ngày nào đó, cô sẽ chết trong căn phòng cho thuê cũ nát, lạnh lão kia.
Có thể đã chết rất nhiều ngày cũng không được tìm thấy. Cũng sẽ không có ai để ý cô còn sống hay đã chết.
'Thậm chí, nếu nghề nghiệp của cô bị phát hiện, còn có thể bị chửi măng, chết là đáng.
Nhưng cô không hối hận, cô đã cố găng ống, cố gắng làm việc... hơn nữa, cô đã được yêu...
Nghiêm Ly không bao giờ nghĩ tới Lý Thiết Trụ sẽ trở về tìm nàng. Cô chỉ là người phụ nữ dơ bẩn, bị người người chửi mắng mà thôi.
Thế nhưng Lý Thiết Trụ lại đến tìm cô, nói muốn cưới cô.
Khoảnh khắc đó, Nghiêm Ly đột nhiên cảm thấy rằng mình đã nhìn thấy ánh sáng.
Cho nên cô đã thề, cho dù là chết, cũng phải bảo vệ tôn nghiêm cuối cùng này.
Lúc trước những gì đã làm thì không cách nào thay đổi được.
Nhưng từ nay về sau, đôi chân của cô sẽ chỉ mở ra cho một người...
“Ha ha, bất ngờ sao? Đây là quyền hạn của cảnh sát chúng ta, bất cứ chuyện gì của ngươi, ta đều hiểu rõ như lòng bàn tay. Thậm chí, bao gồm cả chuyện ngươi tiếp bao nhiêu khách nhân!” Tây Môn Hi Khánh nói.
“Nữ nhân như ngươi, cho dù chết, cũng không ai thương, không ai nhớ, cũng không ai tới tìm ta gây phiền toái!" Trong mắt Tây Môn Hi Khánh hiện lên vẻ tàn nhẫn.
Nếu là người khác bị giết, có thể sẽ có chút phiền toái nhỏ.
Nhưng nếu đó là Nghiêm Ly, người không có nền tảng hoặc mối quan hệ xã hội nào.
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot nhé cả nhà.
Các bạn vào google gõ tìm kiếm : metruyenhot là sẽ thấy nhé.Bên mình đang ra chương liên tục lắm nhé!
Cũng không khác với việc hắn giết một con chó hoang lắm.
"Nghiêm Ly, ta hỏi ngươi một lần cuối, ngươi có đồng ý hầu hạ ta hay không?” Tây Môn Hi Khánh đã mất kiên nhãn.
“Không!”
“Tốt, rất tốt, vậy ngươi... đi chết đi!” Tây Môn Hỉ Khánh bóp cổ Nghiêm Ly, muốn bóp chết Nghiêm Ly.
Nghiêm Ly khẽ giấy dụa vài cái, liền không nhúc nhích nữa.
"Ha ha, ngươi cho răng ngươi chết, là có thể bảo vệ tôn nghiêm? Ngu xuẩn! Ta cũng sẽ không cho ngươi được như ý!”
Trên mặt Tây Môn Hỉ Khánh hiện lên vẻ dữ tợn. Hản cởi áo khoác ra.
Người phụ nữ này đã thành công chọc giận hắn.
Cho dù thành một cỗ thi thể, hẳn cũng phải chơi với thân thể cô.
Cuối cùng, Lý Thiết Trụ vẫn bắt buộc Lâm Hiên đi theo hẳn trở về phòng tuần tra.
Hản đã từng nghe thấy những chuyện đen tối trong phòng tuần tra.
Đặc biệt là đối với một người phụ nữ không có lai lịch như Nghiêm Ly. Lại làm cái nghề như Nghiêm Ly, ở nơi đó, lại càng
không có một chút tôn nghiêm nào.
“Cảnh sát Hà, chúng ta lại gặp lại rồi" Lâm Hiên chào hỏi Hà Tiểu Manh.
Hà Tiểu Manh nhìn Lý Thiết Trụ, nhếch miệng hỏi:
“Thế nào? Anh muốn chủ động đầu thú?”
“Ha ha, cảnh sát Hà cứ đùa, tôi là một công dân tốt nha. Chỉ là, cô có thể cho ta nhìn Nghiêm Ly một chút không, tôi có
chút lo lắng." Lý Thiết Trụ xoa xoa tay nói.
“Ở phòng tuần tra còn có gì lo lắng hả?” Hà Tiểu Manh trợn tròn mắt, nhưng vẫn nói:
“Đi theo tôi!”
Hà Tiểu Manh đẫn Lý Thiết Trụ và Lâm Hiên đi đến phòng giam. Thế nhưng đến nơi lại không thấy Nghiêm Ly đâu cả.
"Cô gái tên Nghiêm Ly kia đâu rồi?" Hà Tiểu Manh hỏi đồng nghiệp của mình.
"À, hình như bị Hỉ Khánh dẫn đến phòng thẩm vấn số 0 cái gì? Phòng thẩm vấn số 0? "Hà Tiểu Manh nghe vậy nhất thời nhíu mày.
Cô ấy biết phòng thẩm vấn số 0 được sử dụng để làm gì.
Nghiêm Ly chỉ là vi phạm luật, thậm chí không phải là tội phạm, chỉ có thể bị giam giữ mười im ngày. Hoàn toàn không cần phải thẩm vấn.
Hơn nữa, phòng thẩm vấn số 0, cũng không phải dùng để thẩm vấn phạm nhân bình thường.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!