"Thay vì để cho những người đàn ông thối kia có được, tôi tình nguyện cho cậu... Khương Phán mắt ướt nhòa nói.
Điều này khiến Lâm Hiên cảm thấy vô cùng đau xót.
Khương Phán từng như ánh mặt trời, xinh đẹp, tràn đầy tự tin.
Bây giờ Khương Phán vẫn xinh đẹp, thậm chí còn thành thục hơn, nhưng trong ánh mắt luôn có thêm một tia ưu thương.
Khương Phán cứ như vậy sỉ ngốc nhìn Lâm Hiên. Cô muốn để mình đi bước cuối cùng kia với Lâm Hiên.
Miễn là cơ thể của cô không còn sạch sẽ.
Sau này khi đối mặt với những người đàn ông béo ú đó, cô có thể sẽ trở nên bình tĩnh hơn.
Cô không phải là cô gái ngây thơ, ảo tưởng về cuộc sống màu hồng.
Mà cô chỉ là một người nhỏ bé không quyền không thế, muốn thành công dễ dàng, sẽ không có khả năng.
Xã hội thực tế này, đã mở đường cho cô ấy. Đồng thời, nó cũng cản đường cô. Vì vậy cô chỉ có thể đối mặt, chấp nhận nó!
"Lớp trưởng, cậu say rồi ở sau lưng Khương Phán.
Lâm Hiên mạnh mẽ đem tay đặt
Theo nội lực đưa vào, đỉnh đầu Khương Phán bốc ra một trận hơi nước.
Ánh mắt của cô cũng trở nên tỉnh táo hơn.
Thật ra nếu như Lâm Hiên vô sỉ một chút. Lúc này hẳn hoàn toàn có thể có được vị nữ thần thời sinh viên này. Hơn nữa còn không cần phải chịu trách nhiệm gì hết.
Nhưng cuối cùng lý trí đã chiến thắng tà niệm.
Hản làm như vậy thì có khác gì cầm thú?
Khương Phán trở nên như vậy, chủ yếu là vì rượu mà thôi. "Được rồi, lớp trưởng." Sau vài phút, Lâm Hiên buông tay ra.
Rượu trong cơ thể Khương Phán đã hoàn toàn bị anh bức ra ngoài.
"Lâm Hiên. Cậu thật sự là một tên ngốc..."
Khương Phán cảm giác thân thể dần dần thanh tỉnh, nhịn không được nói.
“Lớp trưởng, tôi biết cậu rất vất vả, từ nay về sau, để tôi bảo vệ cậu!” Lâm Hiên trầm giọng nói.
Lâm Hiên vừa dứt lời, một giọng nói giễu cợt vang lên: "Ta sợ ngươi không bảo vệ được nàng đâu!"
Lúc này, Đỗ tổng, Mễ tổng vừa mới rời đi đã một lần nữa quay trở lại phòng.
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot nhé cả nhà.
Các bạn vào google gõ tìm kiếm : metruyenhot là sẽ thấy nhé.Bên mình đang ra chương liên tục lắm nhé!
Phía sau bọn họ, còn có không ít bảo vệ khách sạn.
“Chính là tên hỗn đản này đả thương Lý tổng. Lý tổng đã bất động, không phải chết rồi đó chứ?”
Các nhân viên bảo vệ ngay lập tức tiến lên để kiểm tra. Phát hiện Lý Minh Uy chỉ hôn mê chứ không chết.
“Tiểu tử, ai bảo ngươi ở chỗ này đánh người?” Đội trưởng bảo vệ vẻ mặt ủ rũ hỏi Lâm Hiên.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!