Liễu Khiết thế nào cũng không nghĩ tới, nàng chính là miệng tiện mắng đối phương một câu, lại gặp vận rủi như thế.
Một mỹ nữ khác trên sô pha, nhìn thấy một màn này đều bị dọa choáng váng.
Hai người da đen kia, vừa nhìn đã biết vô cùng mãnh liệt.
May mản người bị kéo đi không phải là nàng, nếu không, chỉ sợ đêm nay sống không nổi.
Lúc này, Tăng Kiến cuối cùng cũng bước vào phòng riêng. "Chuyện là... Kiệt thiếu gia, Tô Anh không phải người bồi rượu, chỗ này của ta mỹ nữ rất nhiều, ngài chọn một người
khác được không?” Tăng Kiến đầu đầy mồ hôi nói.
Hiển nhiên, hắn vừa rồi đã biết được thân phận của vị Kiệt thiếu này.
Đây là một vị tiểu vương gia đến từ kinh đô!
Bởi vậy vừa rồi lúc hắn tới nhìn thấy người tình trước đó của mình bị hai vệ sĩ da đen kia kéo đi.
Dù Liễu Khiết khàn giọng cầu cứu, hắn lại chỉ dám làm bộ như không nhìn thấy.
Một tiểu vương gia của đế đô, ai dám trêu chọc đây?
"Ha ha, làm việc trong quán bar, ngươi lại bảo không bồi rượu? Đang đùa ta à?” Âu Dương Kiệt tát vào mặt Tăng Kiến.
Tăng Kiến thiếu chút nữa bị tát ngã xuống đất, nhưng không dám nói thêm gì.
Trong lòng càng cực kỳ buồn bực. Nếu biết Tô Anh sẽ bị vị đại thiếu gia này coi trọng, đánh chết hẳn cũng không dám mời Tô Anh tới hỗ trợ.
Hôm nay Tăng Kiến biết sẽ có đại nhân vật đến đây.
Vì để chiêu đãi thật tốt nên hẳn đã đem tất cả các em gái chất lượng cao đang nghỉ phép đều gọi tới.
Cuối cùng còn không yên tâm, lại nhẹ giọng mời gọi Tô Anh tới. Để cô ấy nhảy mấy bài.
Trước kia Tô Anh nhảy trong Hồng Lãng là vì để kiếm sống.
Nhưng bây giờ thì khác, là hưởng thụ. Cho nên, Tô Anh liền đáp ứng.
Nhưng không nghĩ tới, vị đại thiếu gia kia liếc mắt một cái liền nhìn trúng Tô Anh.
Muốn cùng Tô Anh ôm ấp nhảy múa, kết quả là bị Tô Anh tát cho một cái thật mạnh.
"Quan trọng là... vì Tô Anh là em gái của Lâm Hiên.”
Tăng Kiến không còn cách nào khác ngoài việc báo danh Lâm Hiên ra. Hy vọng có thể dùng danh tiếng của Lâm Hiên chấn động Âu Dương Kiệt.
Nhưng Âu Dương Kiệt nghe vậy lại tát vào mặt Tăng Kiến.
“Ta chưa từng nghe qua Lâm Hiên hay không Lâm Hiên. Ta chỉ biết hôm nay ta muốn cô ta đến đây, thì nhất định phải đến đây. Hiểu không?” Âu Dương Kiệt ngạo nghễ nói.
Dù sao cũng là từ đế đô tới, hắn không thèm để bất cứ ai vào mắt như vậy cũng rất bình thường.
Tăng Kiến bất đắc dĩ. Chỉ đành gọi điện thoại cho Lâm Hiên cầu cứu.
Bất kể là Lâm Hiên hay là Âu Dương Kiệt này, hẳn là đều không đắc tội nổi.
“Quên đi, ngươi không gọi người tới đúng không, ta tự mình đi!” Âu Dương Kiệt nháy mắt với mấy gã vệ sĩ da đen trong phòng.
Âu Dương Kiệt này cũng đủ phô trương, chỉ riêng vệ sĩ da đen cũng có mười mấy người.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!